Đề cương Ngữ Văn 12

Câu 34

* Tình huống truyện độc đáo trong “Vợ nhặt”:

Đó là việc Tràng “nhặt” được vợ- một tình huống đầy kịch tính, xưa nay chưa từng có; vừa lạ lại vừa éo le:

- Lạ:

+ Người như Tràng mà lấy được vợ, thậm chí lại có vợ theo. Tràng:

• Xấu xí

• Tính cách có phần hơi dở hơi

• Nghèo, dân ngụ cư

→ Hội tụ đầy đủ những yếu tố để Tràng khó, thậm chí không lấy được vợ.

+ Giữa lúc đói khát, nuôi thân còn chẳng xong vậy mà Tràng lại dám “đèo bòng”, “rước cái của nợ đời ấy về”.

+ Tràng lấy vợ, nhặt được vợ cũng chỉ qua hai lần gặp tình cờ, chỉ với mấy câu nửa đùa nửa thật vậy mà người đàn bà đã theo Tràng về.→ Cái công việc mà xưa nay người ta vẫn cho là khó lại vô cùng tình cờ, dễ dàng đối với Tràng.

- Éo le:

+ Tràng lấy vợ- hưởng cái hạnh phúc lớn nhất của một dời người giữa cảnh “tối sầm lại vì đói khát”, giữa cái lúc mà cái chết và sự sống ranh gới mong manh, tưởng như âm- dương không có sự cách biệt→ Chen vào hạnh phúc là nỗi lo chạy trốn cái đói, nỗi lo níu kéo sự sống.

+ Duyên cớ để đưa họ đến với nhau cũng thật buồn lòng: đó là cái đói.Ở đây, mấy bát bánh đúc thay cho trầu cau dẫn cưới. Nếu không vì cái đói đưa đẩy thì Tràng cũng khó lòng lấy được vợ.→ Sự thật đáng buồn.

 

doc18 trang | Chia sẻ: luyenbuitvga | Lượt xem: 1394 | Lượt tải: 0download
Bạn đang xem nội dung tài liệu Đề cương Ngữ Văn 12, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Câu 34 * Tình huống truyện độc đáo trong “Vợ nhặt”: Đó là việc Tràng “nhặt” được vợ- một tình huống đầy kịch tính, xưa nay chưa từng có; vừa lạ lại vừa éo le: - Lạ: + Người như Tràng mà lấy được vợ, thậm chí lại có vợ theo. Tràng: • Xấu xí • Tính cách có phần hơi dở hơi • Nghèo, dân ngụ cư → Hội tụ đầy đủ những yếu tố để Tràng khó, thậm chí không lấy được vợ. + Giữa lúc đói khát, nuôi thân còn chẳng xong vậy mà Tràng lại dám “đèo bòng”, “rước cái của nợ đời ấy về”. + Tràng lấy vợ, nhặt được vợ cũng chỉ qua hai lần gặp tình cờ, chỉ với mấy câu nửa đùa nửa thật vậy mà người đàn bà đã theo Tràng về.→ Cái công việc mà xưa nay người ta vẫn cho là khó lại vô cùng tình cờ, dễ dàng đối với Tràng. - Éo le: + Tràng lấy vợ- hưởng cái hạnh phúc lớn nhất của một dời người giữa cảnh “tối sầm lại vì đói khát”, giữa cái lúc mà cái chết và sự sống ranh gới mong manh, tưởng như âm- dương không có sự cách biệt→ Chen vào hạnh phúc là nỗi lo chạy trốn cái đói, nỗi lo níu kéo sự sống. + Duyên cớ để đưa họ đến với nhau cũng thật buồn lòng: đó là cái đói.Ở đây, mấy bát bánh đúc thay cho trầu cau dẫn cưới. Nếu không vì cái đói đưa đẩy thì Tràng cũng khó lòng lấy được vợ.→ Sự thật đáng buồn. * Ý nghĩa của tình huống truyện độc đáo này: - Tình huống truyện là yếu tố để làm nổi bật chủ đề tác phẩm đồng thời tạo điều kiện cho nhà văn miêu tả tâm lí nhân vật. - Nhà văn Kim Lân đã rất thành công khi xây dựng nên một tình huống truyện độc đáo. Tình huống ấy vừa phần nào nói lên tình cảnh thê thảm của người dân; vừa thể hiện sự xót xa trước thân phận của những người dân nghèo. →Đây là tình huống vừa mừng vừa tủi, vừa vui vừa lo→ Tình huống hi hữu, có một không hai Câu 35: Phân tích giá trị hiện thực của tác phẩm Vợ nhặt. Giá trị hiện thực là gì? ( tác phẩm được coi là có giá trị hiện thực khi tác phẩm đó khám phá, phản ánh được những vấn đề, hiện tượng trong một giai đoạn). So sánh giá trị hiện thực với một số tác phẩm khác cùng đề tài. Những biểu hiện của giá trị hiện thực: -Bối cảnh xã hội: + Nạn đói khủng khiếp năm 1945 được tái hiện cụ thể cái đói đã làm cho xóm ngụ cư vốn nghèo khổ giờ đây càng xơ xác, thê lương. Cái đói đã làm cho bọn trẻ con cứ ngồi ủ rũ dưới những xó tường không buồn nhúc nhích. Cái đói càng lan rộng hoành hành khiến nhiều người xanh xám như những bóng ma, và nằm ngổn ngang khắp lều chợ. Cảnh tang tóc bao trùm lên xóm ngụ cư, người chết như ngả rạ… + Con người trong cảnh đói: giữa bối cảnh đó, một cô gái rách quá, quần áo tả tơi như tổ đỉa, mặt lưỡi cày, chỉ qua mấy câu đùa cợt đã sẵn sàng ăn, theo người đó về làm vợ, hòng thoát khỏi cái đói. Tràng thì nhặt được vợ. Bà cụ Tứ- một bà cụ nghèo khó đã phải sống trọn cả cuộc đời trong cái đói rét, để đến khi sắp gần đất xa trời vẫn mang trong lòng nỗi lo cơm áo cho thằng con trai. Vạch trần bộ mặt thối nát của xã hội thực dân nửa phong kiến (bóc lột con người bằng hàng loạt thứ thuế vô lí). Sự đau khổ, căm hờn, phản kháng của dân. Hình ảnh thê lương của nạn đói năm1945 đã tố cáo tội ác của bọn phát xít Nhật, chúng đã đẩy nhân dân ta vào vòng khổ cực, chết chóc. Tâm trạng của quần chúng trước cơn bão tố của lịch sử được bộc lộ. Bà cụ Tứ đã than thở với con dâu: “ Đằng thì nó bắt giồng đay, đằng thì nó bắt đóng thuế”. Bắt đầu hình thành ý thức đấu tranh. Câu 36 Giá trị nhân đạo Vợ nhặt- Kim Lân Tố cáo thế lực cường quyền chà đạp lên quyền sống của con người. - Yêu thương, bảo vệ con người --> Một số tác phẩm còn hướng theo bút pháp hiện thực xã hội chủ nghĩa, nghĩa là mở ra lối thoát cho nhân vật. Trong bài vợ nhặt của Kim Lân cũng vậy. * Tố cáo: -tội ác của P & N. Chúng đã đè lên đôi vai của nhân dân miền Bắc nói riêng và nhân dân Nam Bộ nói chung 2 tầng xiềng xích khiến cho hơn 2 triệu đồng bào ta chết đói. -Giá trị con người bị hạ thấp ngang hàng với đồ vật.( việc dựng vợ gả chồng là một trong những việc thiêng liêng nhất đời người mà khi nó diễn ra trong nạn đói. Người vợ nhặt trong truyện là một trong những người phụ nữ điển hình phải đi làm vợ cho ngưới mà không được cưới cheo gì cả.) -Tiếng nói xót xa đồng cảm của nhà văn truyền đến cho người đọc .-Giá trị hiện thực. *Yêu thương, bảo vệ: -Trong cái đói, người ta vẫn ao ước hạnh phúc gia đình(Tràng + vợ nhặt) -Con người trong nạn đói vẫn hường tới cái sống, ngày mai(bà cụ,..) -Khẳng định giá trị con người không thể mất đi mà chỉ bị che khuất. Khi có được tình yêu thương của con người với con người và mái ấm gia đình. Lúc đó, bản chất thật thà điềm đạm cùng với sự trưởng thành trong ý thức đã bộc lộ được nét đẹp thật sự của con người(phân tích biền đổi tinh tế của 3 nhân vật) *Mở ra lối thoát cho nhân vật -Tiếng trống thúc thuế-->2 tầng xiếng xích Hình ảnh đám người đói và lá cờ đỏ bay phấp phới Câu 37 : Tóm tắt Vợ nhặt- Kim Lân Truyện kể về Tràng một chàng trai nghèo dân ngụ cư đã nhặt được vợ trong nạn đói Ất Dậu (1945). Tràng là một người xấu xí thô kệch,ế vợ.Tràng làm nghề kéo xe bò thuê và sống với một mẹ già. Một lần xe thóc Liên đoàn lên tỉnh Tràng đã quen với môt cô gái,vài ngày sau gặp lại cô gái ấy trông thât rách nát và đói. Tràng đã mời cô gái một bửa ăn cô gái liền ăn một chập bốn bát bánh đúc và với những câu nói đua đẩy thì thị đã nhận lời về làm vợ Tràng. Chỉ một vài câu bông đùa mà Tràng lại nhặt được vợ trong nạn đói khủng khiếp năm 1945 Việc nhặt được vợ đã làm cả xóm ngu cư ngạc nhiên và cả bà Cụ Tứ ( mẹ Tràng ) cũng không nổi bàng hoàng ngạc nhiên và sự lo lăng nhưng rồi bà cụ cũng đã hiểu ra và chấp nhận người con dâu ấy. Trong "bữa cơm" đón nàng dâu mới, họ chỉ với một bữa cháo kèm theo là nồi cháo cám bà cụ Tứ dành cho nàng dâu nhân bữa cơm đón nàng dâu mới tác phẩm kết thúc ở chi tiết vào buổi sáng hôm sau tiếng trống thúc thuế dồn dập, quạ đen bay vù như mây đen. Thị nói về chuyện Việt Minh phá kho thóc Nhật và Tràng nhớ lại hình ảnh lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới hôm nào. Câu 38 Tóm tắt Vợ chồng A Phủ Ngày xưa, bố Mị lấy mẹ Mị, không đủ tiền cưới phải đến vay nhà thống lí, bố của thống lí Pá Tra bây giờ. Mẹ Mị đã chết, bố Mị đã già mà món nợ mỗi năm phải trả lãi một nương ngô vẫn còn. Năm đó, ở Hồng Ngài tết đến, A Sử con trai thống lí Pá Tra lừa bắt cóc được Mị về làm vợ cúng trình ma. Mị trở thành con dâu gạt nợ. Khổ hơn con trâu con ngựa, lùi lũi như con rùa trong xó cửa. Mị toan ăn lá ngón tự tử. Thương cha già, Mị chết không đành. Ở lâu trong cái khổ, Mị quen khổ rồi. Một cái tết nữa lại đến. Mị thấy lòng phơi phới. Cô uống rượu ực từng bát, rồi chuẩn bị lấy váy áo đi chơi. A Sử đã trói đứng Mị bằng một thúng sợi đay. A Phủ vì tội đánh con quan nên bị làng phạt vạ một trăm bạc trắng. A Phủ trở thành người ở nợ cho Pá Tra. Một năm rừng động, A Phủ để hổ bắt mất một con bò. Pá Tra đã trói đứng anh vào một cái cọc bằng một cuộn mây. Mấy ngày đêm trôi qua, A Phủ sắp chết đau, chết đói, chết rét thì được Mị cắt dây trói cứu thoát. Hai người trốn đến Phiềng Sa nên vợ nên chồng Câu 39: Phân tích giá trị hiện thực của tác phẩm “ Vợ chồng A Phủ”_ Tô Hoài. _Giá trị hiện thực là gì? _Giá trị hiện thực có vai trò quan trọng trong văn chương và đặc biệt có ý nghĩa đối với văn học hiện thực. + Thể hiện bối cảnh xã hội: xã hội thực dân nửa phong kiến miền núi. +Số phận con người trong xã hội đó. _Đó là bức tranh xã hội thối nát của chế độ thực dân nửa phong kiến ở miền núi. + Số phận của con người: bị trá đạp, coi rẻ, dùng thần quyền và cường quyền để trói buộc số phận con người. + Cho vay nặng lãi, chế độ phạt vạ dã man, vô nhân tính. + Tước đoạt quyền sống và quyền tự do của con người. ( dẫn chứng qua số phận nhân vật Mị và A Phủ) Câu 40: Giá trị nhân đạo “ Vợ chồng A Phủ” - Lòng yêu thương, xót xa, đồng cảm sâu sắc đối với những thân phận nô lệ đau thương của người lao động nghèo miền núi. + Mị: Từ một cô gái trẻ đẹp, tài hoa, yêu đời, hiếu thảo, cần cù... trở thành nạn nhân đau khổ của cha con nhà thống lý Pá Tra, trở thành nạn nhân của cường quyền và thần quyền; bị bóc lột sức lao động, bị cướp đoạt tuổi trẻ, tình yêu và hạnh phúc, dần trở thành một cái xác không hồn, tê liệt cả cảm xúc, ý thức. + A Phủ: Từ chàng thanh niên khỏe mạnh, tự do chỉ vì dũng cảm dám đánh lại A Sử (cậy thế con quan, phá đám chơi của trai làng) mà bị bắt, bị đánh đập dã man, bị phạt vạ rồi trở thành nô lệ không công, truyền kiếp trong nhà thống lý. - Tố cáo mạnh mẽ sự tàn bạo của bọn phong kiến miền núi: cha con nhà thống lý nham hiểm, tàn bạo (bắt người, đánh người, trói người cho đến chết, cho vay nặng lãi, lợi dụng hủ tục mê tín dị đoan, dựa vào thực dân...). Bằng mọi cách chúng cột chặt những người dân lao động tự do thành thân phận nô lệ vĩnh viễn. - Tin tưởng vào sức sống mãnh liệt, sự phản kháng và khả năng đi tới cách mạng của người dân miền núi bị áp bức bóc lột. Nhân vật Mị và A Phủ đều tiềm ẩn những phẩm chất đó. Đặc biệt là Mị khi mới bị bắt cóc về làm dâu trừ nợ phản ứng quyết liệt, suốt mấy tháng đêm nào cũng khóc, định ăn lá ngón tự tử; mùa xuân nghe tiếng sáo gọi tình yêu theo phong tục của người Mèo, Mị đã thức tỉnh cảm xúc, muốn đi chơi như một người tự do; cởi trói cho A Phủ rồi trốn theo A Phủ để được sống tự do và hạnh phúc; cuối truyện Mị còn can đảm cùng chồng và dân làng chuẩân bị đón cán bộ A Châu và bộ đội lên giải phóng bản làng. * Đánh giá: - Truyện được viết ngay khi cuộc kháng chiến chống Pháp đang diễn ra ác liệt, đòi hỏi sự tham gia dốc sức của toàn quân và toàn dân, thì việc viết về số phận đau thương và khát vọng tự do, sự giác ngộ cánh mạng của người dân miền núi càng thể hiện sâu sắc tình yêu thương đồng bào chân thành của tác giả và giá trị nhân đạo của tác phẩm. - Nội dung nhân đạo sâu sắc của truyện lại được thể hiện qua ngôn ngữ văn xuôi giàu chất thơ, nghệ thuật miêu tả tâm lý và tính cách nhân vật sinh động, lối kể chuyện đậm đà phong vị miền núi Tây Bắc nên càng xúc động với bạn đọc nhiều thế hệ. Câu 43 : Truyện kể về một làng ở Tây Nguyên- làng Xô Man- nằm giữa cánh rừng xà nu bạt ngàn, đang từng ngày hứng chịu những trận những trận đại bác của đồn giặc. Sau ba năm đi bộ đội Tnú về thăm làng Xô Man. Tnú được dân làng tiếp đón nồng nhiệt, trong đêm quây quần bên bếp lửa, cả làng được cụ Mết kể lại câu chuyện về cuộc đời Tnú. Từ nhỏ Tnú đã đi theo Cách mạng, tham gia tiếp tế cho cán bộ. Tnú là một cậu bé gan góc, can trường từ nhỏ, chiến đấu dũng cảm và trung thành với Đảng tuyệt đối nên Tnú được mọi người rất yêu quý, Thế rồi anh Quyết hy sinh, Tnú lên thay anh Quyết tiếp tục chiến đấu. Tnú lớn lên, vẫn dũng mãnh như ngày nào chỉ có điều giờ đây Tnú đã là một cán bộ Cách mạng trưởng thành. Tnú và Mai đã gắn bó với nhau nhờ ánh sáng của lí tưởng cộng sản. Thế nhưng bọn giặc tàn ác đã nhẫn tâm giết chết vợ và con Tnú, tội ác của chúng đã kết lại thành ngọn lửa căm hờn trong Tnú. Dù bị hành hạ dã man, bị đốt mười đầu ngón tay nhưng Tnú không hề nao núng. Anh đã nêu cao tấm gương kiên cường, bất khuất không đầu hàng. Anh đã lãnh đạo cả dân làng Xô Man đi theo Cách mạng, cùng mài giáo vót chông dùng vũ khí để đánh bại kể thù. C©u 44: Ph©n tÝch h×nh t­îng c©y xµ nu trong Rõng xµ nu -H×nh t­îng nghÖ thuËt lµ h×nh t­îng xuyªn suèt t¸c phÈm, ®­îc t¸c gi¶ dung nªn ®Ó truyÒn t¶I néi dung t¸c phÈm, thÓ hiÖn t­ t­ëng mµ t¸c gi¶ muèn mang ®Õn cho ng­êi ®äc -“C©y xµ nu” lµ lµ mét h×nh t­îng nghÖ thuËt ®Æc s¾c cña truyÖn ng¾n “Rõng xµ nu” thÓ hiÖn s¸ng t¹o ®éc d¸o cña nhµ v¨n - C©y xµ nu víi nghÜa t¶ thùc: lµ c©y ham ¸nh s¸ng, kh¶ n¨ng thÝch nghi vµ søc sèng cao àlµ biÓu t­îng cho vïng ®Êt vµ con ng­êi T©y Nguyªn -C©y xµ nu g¾n bã víi cuéc sèng ng­êi d©n vïng ®Êt T©y Nguyªn nh­ mét ng­êi b¹n tri kØ; +C©y xµ nu che chë cho d©n lµng X« Man +§uèc ch¸y nhê nhùa xµ nu, bÕp ch¸y nhê cñi xµ nu +Khãi lµm ®en tÊm b¶ng cho Tnó vµ Mai häc ch÷ +Trë thµnh vò khÝ giÕt giÆc cña d©n lµng +Bªn gèc xµ nu Tnó vµ Mai nªn duyªn vî chång -C©y xµ nu lµ biÓu t­îng cho d©n lµng xo Man +C©y xµ nu ham ¸nh s¸ng nh­ ng­êi d©n X« Man yªu tù do +Lµ chøng nh©n cho téi ¸c cña kÎ thï,chÞu nh÷ng ®au th­¬ng, mÊt mat nh­ ng­ßi d©n X« Man +Biªu t­îng cho d©n lµng X« Man bÊt khuÊt, kiªn c­êng, m¹nh mÏ +T­îng tr­ng cho c¸c thÕ hÖ kÕ tiÕp nhau cñadan lµng X« Man, lµ nh©n chøng lÞch sö, lµ ngän löa l­u giò nh÷ng gi¸ trÞ truyÒn thèng cho con ch¸u mu«n ®êi =>Sù sèng vÉn m¹nh h¬n c¸I chÕt, sù sèng vÉn bÊt diÖt ngay c¶ trong sù huû diÖt Câu 45: Phân tích hình tượng nhân vật T’nú trong tác phẩm “Rừng xà nu” của Nguyễn Trung Thành. Trứơc hết Tnú rất gắn bó với cách mạng . Từ nhỏ Tnú đã từng nuôi giấu cán bộ và hoàn thành xuất sắc công tác giao lien . Khi bị giặc bắt , Tnú dũng cảm chịu đựng những đòn tra tấn của giặc . Sau khi vượt ngục , anh cùng cụ Mết tiếp tục lãnh đạo dân làng Xô man mài giáo , mài rựa chiến đấu chống kẻ thù . Tnú tha thiết thương yêu bản làng . Sau ba năm chiến dấu trở về làng , anh nhớ rõ từng hàng cây , từng con đường , từng dòng suối , bối hồi xúc động khi nghe tiếng chày chuyên cần rộn rã của những ngừơi đàn bà và những cô gái Strá của mẹ anh ngày xa xưa , của Mai , của Dít , từ ngày lọt long anh đã nghe tiếng chày ấy rồi. Anh thương yêu vợ con tha thiết . Chứng kiến cảnh kẻ thù man rợ dung cây sắt đập chết mẹ con Mai , nỗi đau thương của Tnú dâng lên tột đỉnh. Anh lao vào lũ giặcc với một tiếng thét dữ dội và anh dang hai cánh tay rộng lớn như hai cánh lim chắc của anh ôm chặt lấy mẹ con Mai. Càng đau thương , Tnú càng căm thù giặc . Vợ con bị giết , long căm hận biến đôi mắt Tnú thành hai cục lửa lớn. Khi bi giặc bắt mười đầu ngón tay Tnú bi đốt , anh không kêu lên một tiếng nào. Răng anh đã cắn nát môi anh rồi. Yêu thương , căm thù biến thành hành động. Tnú thét len một tiếng… Chính nỗi đau xé long của Tnú đã khiến cho anh và đồng bào anh dứt khoát đứng lên tiêu diệt cả một tiểu đội giặc hung ác . Rieng Tnú ra đi lực lưỡng , quyết tiêu diệt mọi kẻ thù tàn ác để bảo vệ bản làng , giải phóng quê hương . Chinh trong thực tế chiến đấu mà nhân vật vươn lên nhậnn thức đó , hiểu biết sâu sắc về kẻ thù và nâng long căm th2 cá nhân lên thành căm thù chung của cà dân tộc. Câu 46: Tóm tắt những đứa con trong gia đình Việt quê ở Bến Tre. Chị gái là Quyết Chiến, hai chị em cùng đi bộ đội một ngày. Trong một trận đánh lớn trong rừng cao su, Việt dùng thủ pháo diệt một xe bọc thép Mĩ. Nhưng Việt đã bị thương nặng, ngất đi trên chiến trường, bị lạc đơn vị ba ngày đêm. Tỉnh rồi lại mê, mê rồi lại tỉnh, anh nhớ lại những kỷ niệm vui, buồn tuổi thơ, nhớ lại ba má, anh chị em, nhớ chú Năm. Cả ba lẫn má đều hy sinh trong chiến tranh. Việt và chị Chiến ra đi đánh giặc để báo thù cho ba má, để giải phóng quê hương, tiếp tục trang sử anh hùng của gia đình. Anh Tánh dẫn tiểu đội đi tìm Việt suốt 3 ngày, mấy lần đụng địch, lục suốt mặt trận dài dặc mới gặp được Việt và đưa về bệnh viện quân y. Lúc vết thương sắp lành, anh Tánh giục Việt viết thư cho chị Chiến. Câu 47: + NÐt tÝnh c¸ch chung cña hai chÞ em: - Hai chÞ em cïng sinh ra trong mét gia ®×nh chÞu nhiÒu mÊt m¸t ®au th­¬ng (cïng chøng kiÕn c¸i chÕt ®au th­¬ng cña ba vµ m¸). - Hai chÞ em cã chung mèi thï víi bän x©m l­îc. Tuy cßn nhá tuæi, chÝ c¨m thï ®· th«i thóc hai chÞ em cïng mét ý nghÜ: ph¶i tr¶ thï cho ba m¸, vµcã cïng nguyÖn väng: ®­îc cÇm sóng ®¸nh giÆc. - T×nh yªu th­¬ng lµ vÎ ®Ñp t©m hån cña hai chÞ em. T×nh c¶m nµy ®­îc thÓ hiÖn s©u s¾c vµ c¶m ®éng nhÊt trong c¸i ®ªm chÞ em giµnh nhau ghi tªn tßng qu©n vµ s¸ng h«m sau tr­íc khi lªn ®­êng nhËp ngò cïng khiªng bµn thê m¸ sang nhµ chó N¨m - C¶ hai chÞ em ®Òu lµ nh÷ng chiÕn sÜ gan gãc dòng c¶m. §¸nh giÆc lµ niÒm say mª lín nhÊt cña hai chÞ em ViÖt vµ ChiÕn còng lµ cña tuæi trÎ miÒn Nam trong nh÷ng n¨m th¸ng Êy: "H¹nh phóc cña tuæi trÎ lµ trªn trËn tuyÕn ®¸nh qu©n thï". - Hai chÞ em ViÖt ®Òu cã nh÷ng nÐt rÊt ng©y th¬ thËm chÝ cã phÇn trÎ con (giµnh nhau b¾t Õch nhiÒu hay Ýt, giµnh nhau thµnh tÝch b¾n tµu chiÕn giÆc vµ giµnh nhau ghi tªn tßng qu©n). + NÐt riªng ë ChiÕn: - H¬n ViÖt chõng mét tuæi nh­ng ChiÕn ng­êi lín h¬n h¼n: ChiÕn cã thÓ bá ¨n ®Ó ®¸nh vÇn cuèn sæ gia ®×nh. ChiÕn kh«ng chØ "nãi in nh­ m¸" mµ cßn häc ®­îc c¸ch nãi "träng träng" cña chó N¨m. - TÝnh c¸ch "ng­êi lín" ë ChiÕn cßn thÓ hiÖn ë sù nh­êng nhÞn. Tuy cã lóc giµnh nhau víi em tranh c«ng b¾t Õch, ®¸nh tµu giÆc, ®i tßng qu©n nh­ng cuèi cïng bao giê c« còng nh­êng em hÕt trõ viÖc ®i tßng qu©n. NguyÔn Thi ®· x©y dùng nh©n vËt ChiÕn võa cã c¸ tÝnh võa phï hîp víi løa tuæi, giíi tÝnh. ChiÕn lµ nh©n vËt ®­îc håi t­ëng qua ViÖt nh­ng ®· g©y ®­îc Ên t­îng s©u s¾c . + NÐt riªng ë ViÖt: - NÕu ChiÕn cã d¸ng dÊp mét ng­êi lín thùc sù th× ë ViÖt lµ sù léc ngéc, v« t­ cña mét cËu con trai ®ang tuæi ¨n tuæi lín. - ChiÕn nh­êng nhÞn em bao nhiªu th× ViÖt hay tranh giµnh víi chÞ bÊy nhiªu- §ªm tr­íc ngµy ra ®i, ChiÕn nãi víi em nh÷ng lêi nghiªm trang th× ViÖt lóc "l¨n kÒnh ra v¸n c­êi kh× kh×", lóc l¹i r×nh "chôp mét con ®om ®ãm óp trong lßng tay". - Vµo bé ®éi, ChiÕn ®em theo tÊm g­¬ng soi cßn ViÖt l¹i ®em theo nét chiÕc sóng cao su. - Nh­ng sù v« t­ kh«ng ng¨n c¶n ViÖt trë nªn mét anh hïng (ngay tõ bÐ, ViÖt ®· d¸m x«ng vµo ®¸ c¸i th»ng ®· giÕt cha m×nh. Khi trë thµnh mét chiÕn sÜ, mÆc dï chØ cã mét m×h, víi ®«i m¾t kh«ng cßn nh×n thÊy g×, víi hai bµn tay ®au ®ín, ViÖt vÉn quyÕt t©m ¨n thua sèng m¸i víi qu©n thï) ViÖt lµ mét thµnh c«ng ®¸ng kÓ trong c¸ch x©y dùng nh©n vËt cña NguyÔn Thi. Tuy cßn hån nhiªn vµ cßn bÐ nhá tr­íc chÞ nh­ng tr­íc kÎ thï ViÖt l¹i vôt lín, ch÷ng ch¹c trong t­ thÕ cña mét ng­êi chiÕn sÜ. * ChiÕn vµ ViÖt lµ khóc s«ng sau nªn ®i xa h¬n trong c¶ dßng s«ng truyÒn thèng. C©u 48: Ph©n tÝch chÊt sö thi trong chuyÖn Nh÷ng ®øa con trong gia ®×nh -Sö thi ph¶n ¸nh tiÕng nãi cña céng ®ång, g¾n lion víi d©n téc vµ vËn mÖnh lÞch sö cña ®Êt n­íc -ChÊt sö thi thÓ hiÖn qua cuèn sæ gia ®×nh +Gia ®×nh cã truyÒn thèng yªu n­íc, c¨m thï giÆc, thuû chung son s¾t víi quª h­¬ng ®Êt n­íc->lßng yªu n­íc c¨m thï giÆc cña hµng triÖu ®ång bµo c¶ n­íc +Ghi l¹i téi ¸c cña giÆc +Ghi l¹i lÞch sö cña gia ®×nh qua ®ã thÊy ®­îc lich sö cña mét ®Êt n­íc, mét d©n téc -ChÊt sö thi hiÖn lªn qua nh÷ng thµnh viªn trong gia ®×nh +Mçi thµnh viªn ®Òu cã tinh thÇn yªu n­íc c¨m thï giÆc->lßng yªu n­íc, c¨m thï giÆc cña c¶ d©n téc +Tinh thÇn chiÕn ®Êu dòng c¶m kiªn c­êng cña ChiÕn vµ ViÖt còng lµ tinh thÇn chiÕn ®Êu cña c¶ d©n téc +Sè phËn cña nh÷ng ®øa con, nh÷ng thµnh viªn trong gia ®×nh lµ sè phËn cña nh©n d©n miÒn Nam trong cuéc ®Êu tranh chèng MÜ khèc liÖt -ChÊt sö thi thÓ hiÖn qua h×nh ¶nh dßng s«ng +Dßng s«ng cø nèi tiÕp nh­ nh÷ng truyÒn thèng tèt ®Ñp cña d©n téc ta ®­îc gi÷ gin, l­u truyÒn tõ ®êi nµy sang ®êi kh¸c +Tr¨m dßng s«ng ®æ vÒ biÓn c¶ Sù ®oµn kÕt, g¾n bã cña nh©n d©n ta trong cuéc kh¸ng chiÕn ChuyÖn nãi vÒ mét gia ®×nh nh­ng muèn ta nghÜ ®Õn tæ quèc hµo hïng ®ang chiÕn ®Êu b»ng søc m¹nh cña d©n téc sinh ra tõ nh÷ng ®au th­¬ng +Mçi thµnh viªn trong gia ®×nh ®Ò g¸nh trªn vai tr¸ch nhiÖm víi gia ®×nh, víi tæ quèc trong cuéc chiÕn tranh vÖ quèc vÜ ®¹i Câu 54: Vẻ đẹp của hình tượng nhân vật cô Hiền-“ một hạt bụi vàng của Hà Nội” _ Một người Hà Nội là tác phẩm tiêu biểu của Nguyễn Khải giai đoạn đổi mới, thể hiện những cảm nhận sâu sắc về vẻ đẹp và chiều sâuvăn hoá của người Hà Nội qua nhân vật bà Hiền. _ Không thuộc kiểu người xuất chúng, bà Hiền là một người Hà Nội bình thường nhưng rất đậm cốt cách Hà Nội. Đó là sự nhuần nhuyễn giữa nét đẹp riêng của đất kinh kì với phẩm chất chung của một người Việt. _ Phẩm chất bền vững thuộc về đạo lí làm người muôn đời chính là căn cốt giúp bà Hiền có thể sống tốt, sống đẹp ở mọi thời, trong mối quan hệ gia đình và xã hội, dù ở thời cuộc có lúc thăng trầm. _ Hạt bụi vàng là hình ảnh một sự vật nhỏ bé khiêm nhường mà cao đẹp, quý báu. Nhiều hạt bụi vàng như thế hợp lại thành áng vàng chói sáng, đó là phẩm giá đã thành bản sắc Hà Nội, thành truyền thống của người Hà Nội ngàn năm văn hiến. _ Là hình ảnh so sánh sâu sắc thể hiện sự khái quát nghệ thuật cao, trong đó có sự đối lập mà thống nhất giữa thân phận và giá trị, biểu hiện được mối quan hệ gắn bó giữa cá nhân với cộng đồng, chứa đựng niềm trân trọng và tự hào của tác giả. Hình ảnh giúp Nguyễn Khải cô đúc được toàn bộ phẩm chất phông phú của nhân vật vào một chi tiết nhỏ nhưng giàu ý nghĩa biểu tượng gây ấn tượng sâu đậm với người đọc. C©u 53: Tãm t¾t t¸c phÈm Mét ng­êi Hµ Néi Hoµ b×nh lËp l¹i, nh©n vËt t«i trë vÒ Hµ Néi. Ng­êi lÝnh c¸ch m¹ng c¶m thÊy ng­êi d©n Hµ Néi ®ang thay ®æi. Anh ®Õn th¨m c« HiÒn-ng­êi c« hä hµng xa. C« lµ ng­êi Hµ Néi gèc, xuÊt th©n trong mét gia ®×nh giµu l­¬ng thiÖn. C« mÆc nh÷ng thø ®å sang träng, c¸ch ¨n còng sang träng, cÇu k×, kiÓu c¸ch, c« l¹i ë mét c¨n nhµ qu¸ réng. §iÒu ®ã khiÕn nh©n vËt t«i nghÜ c« lµ t­ s¶n. Nh­ng thùc ra c« ®©u cã bãc lét ai nªn kh«ng thÓ cho c« lµ t­ s¶n ®­îc. Trong m¾t nh©n vËt t«i, c« HiÒn lµ ng­êi cã ®Çu ãc thùc tÕ, biÕt toan tr­íc tÝnh sau. GÇn 30 tuæi c« míi lÊy chång vµ ng­êi b¹n ®êi c« chän lµ mét «ng gi¸o cÊp tiÓu häc khiÕn c¶ Hµ Néi ph¶i kinh ng¹c. C« quyÕt ®Þnh dõng viÖc sinh con ë tuæi 40 ®Ó khi c« giµ th× ng­êi con ót còng cã thÓ sèng tù lËp. Trong c¸i thêi k× mµ nhµ n­íc cÊm t­ nh©n lµm giµu th× c« còng rÊt kh«n khÐo chän nghÒ lµm hoa giÊy ®Ó ng­êi ta khái soi xÐt mµ vÉn æn ®Þnh cuéc sèng gia ®×nh. N¨m 1965, Hµ Néi cã ®ît tuyÓn qu©n vµo chiÕn ®Êu trong Nam, c« nÐn nçi ®au ®Ó cho con ra mÆt trËn. C« kh«ng muèn con sèng trªn sù hi sinh cña b¹n bÌ nã. C« d¹y con ph¶i biÕt tù träng, biÕt xÊu hæ, biÕt sèng ®óng víi b¶n chÊt cña ng­êi Hµ Néi. C« ®Ó ng­êi con ®Çu xin ®i t×nh nguÖn ®¸nh MÜ vµ còng ®Ó ng­êi con thø hai tßng qu©n theo anh nh­ng v× thi ®¹i häc ®­îc diÓm cao nªn ng­êi con thø hai ®­îc gi÷ l¹i tr­êng §Êt n­íc trµn ®Çy niÒm vui víi chiÕn th¾ng mïa xu©n 1975, vî chång nh©n vËt t«i ®Õn dù buæi liªn hoan mõng Dòng-ng­êi con trai ®Çu cña c« trë vÒ dau kh¸ng chiÕn vµ ®­îc nghe Dòng kÓ c©u chuyÖn c¶m ®éng vÒ TuÊt-ng­êi ®ång ®éi cò cña Dòng ®· hi sinh- vµ mÑ cña TuÊt. X· héi trong thêi k× ®æi míi víi nhiÒu ph¶I tr¸i, thÞ phi. Nh©n vËt t«I tõ TP.HCM ra Hµ Néi c«ng t¸c, ghÐ th¨m c« HiÒn. Tr­íc nh÷ng x« bå cña thêi k× kinh tÕ thÞ tr­êng, c« HiÒn vÉn lµ mét ng­êi Hµ Néi cña h«m nay, thuÇn tuý Hµ Néi, kh«ng pha trén. Tõ chuyÖn c©y si cæ thô ë ®Òn Ngäc S¬n, c« HiÒn nãi vÒ C©u 55: Tãm t¾t t¸c phÈm “ChiÕc thuyÒn ngoµi xa” Phãng viªn Phïng ®­îc giao nhiÖm vô ®i chôp ¶nh ®Ó bæ sung vµo bé lÞch. Anh tíi ven biÓn miÒn Trung vµ sau kh¸ nhiÒu ngµy anh ®· chôp ®­îc c¶nh ®¾t trêi cho ®ã lµ c¶nh mét chiÕc thuyÒn ngoµi xa nhoµ trong mµn s­¬ng. Nh­ng sau ®ã, khi chiÕc thuyÒn l¹i gÇn, anh l¹i chøng kiÕn c¶nh t­îng hµnh hung cña ng­êi ®µn «ng víi vî m×nh. Anh ®Þnh ra ng¨n c¶n th× th»ng Ph¸c-th»ng bÐ anh quen tõ tr­íc-ch¹y vôt qua. §Ó b¶o vÖ mÑ nã ®· ra tay ®¸nh bè m×nh. Phïng mang c©u chuyÖn nµy ®Õn b¶o víi tr¸nh ¸n §Èu-ng­êi ®ång ®éi cò. MÊy h«m sau, §Èu cho gäi ng­êi ®µn bµ lµng chµi ®Õn khuyªn chÞ ta li h«n víi chång. Ng­êi ®µn bµ kiªn quyÕt kh«ng bá chång bëi lÏ mét gia ®×nh lµng chai kh«ng thÓ thiÕu ng­êi ®µn «ng chÌo l¸i con thuyÒn. ChÞ ph¶i chÞu ®Ó chång ®Ênh v× nh÷ng ®øa con. H¬n n÷a còng cã nh÷ng lóc gia ®×nh bµ sèng vui vÎ, h¹nh phóc. Nh÷ng lêi d·I bµy cña ng­êi ®µn bµ khiÕn Phïg vµ §Èu hiÓu ra diªu g× ®ã nh­ng còng ph¶i suy nghÜ. Nh÷ng tÊm ¶nh Phïng mang vÒ ®­îc ®¸nh gi¸ rÊt cao. Tuy chØ lµ nh÷ng bøc ¶nh ®en tr¾ng nh­ng mçi khi nh×n l¹i chóng Phïng vÉn thÊy mµu hång cña mµn s­¬ng mai vµ h×nh ¶nh ng­êi ®µn bµ víi net th« kÖch ®ang b­íc ra tõ bøc ¶nh Câu 67 : a. Cuộc đời: -  Lỗ Tấn là bút danh, tên thật là Chu Thụ Nhân (1881-1936) ở Thiệu Hưng, Triết Giang, Trung Quốc. -  Là nhà văn Cách mạng, một danh nhân văn hóa thế giới, là một người giàu lòng yêu nước thương dân, hoài bão lớn lao cao cả. - Theo học ngành y với tâm nguyện chữa bệnh cho người nghèo không có tiền mua thuốc, sau đó ông chuyển sang làm văn nghệ vì thấy chữa bệnh tinh thần còn quan trọng hơn chữa bệnh thể xác. - Cả cuộc đời Lỗ Tấn đã phấn đấu không mệt mỏi cho sự nghiệp tiến bộ của đất nước Trung Hoa. b.  Sự nghiệp: - Ông để lại một sự nghiệp sáng tác đồ sộ. - Ông đã trở thành chủ tướng trên mặt trận văn hóa tư tưởng Trung Quốc đầu thế kỷ 20, với quan điểm sáng tác tiến bộ, dùng ngòi bút để phanh phui các căn bệnh tinh thần, kêu gọi cải cách xã hội, xây dựng đất nước Trung Quốc tự cường. - Tác phẩm tiêu biểu: "Nhật ký người điên" (1918), "Thuốc" (1919), "Chuyện cũ viết lại" (1927). C©u 68: Tãm t¾t truyÖn “Thuèc” cña Lç TÊn Th»ng Thuyªn con l·o Hoa bÞ m¾c bÖnh lao. Lóc Êy ng­êi ta ®ån r»ng ¨n b¸nh bao tÈm m¸u ng­êi nhÊt lµ ng­êi c¸ch m¹ng cã thÓ ch÷a ®­îc bÖnh. Nghe ®­îc tin ®ã bµ Hoa còng tin nªn ®· ®­a tiÒn cho chång ra chç hµnh h×nh ng­êi c¸ch m¹ng H¹ Du-mét ng­êi ph¶n lo¹n- ®Ó mua b¸nh bao tÈm m¸u ng­êi vÒ ch÷a bÖnh cho Thuyªn. Th»ng Thuyªn ¨n b¸nh bao nh­ng vÉn ho, bÖnh kh«ng hÒ gi¶m xuèng. ë ngoµi qu¸n trµ mäi ng­êi bµn vÒ c«ng dông cña thuèc vµ ng­êi mµ hä cho lµ tªn “giÆc” H¹ Du. Cuèi cïng th× th»ng Thuyªn còng kh«ng thÓ khái bÖnh. Cuèi truyÖn lµ h×nh ¶nh mét nghÜa ®Þa vµo tÕt thanh minh, hai ng­êi mÑ tr­íc hai nÊm må cña hai ng­êi con- th»ng Thuyªn vµ H¹ Du- ë hai khu vùc ®­îc ng¨n c¸ch bëi con ®­êng mßn . Câu 69: Ý nghĩa nhan đề truyện ngắn “Thuốc”- Lỗ Tấn. Nhan đề thiên t

File đính kèm:

  • docDe cuong van 12.doc