Bài giảng Ngữ văn 8 - Bài 5: Hoàng Lê nhất thống chí
Bạn đang xem trước 20 trang mẫu tài liệu Bài giảng Ngữ văn 8 - Bài 5: Hoàng Lê nhất thống chí, để tải tài liệu gốc về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
HOÀNG LÊ NHẤT THỐNG CHÍ
Ngô Gia Văn Phái 1. Tác giả
Ngô gia văn phái:
- Nhóm tác giả thuộc dòng họ
Ngô Thì ở làng tả Thanh Oai, tỉnh
Hà Tây (Hà Nội).
* Ngô Thì Chí (1753-1788) làm
quan dưới triều Lê.
* Ngô Thì Du (1772 – 1840) làm
quan dưới triều Nguyễn. a. Hoàn cảnh sáng tác và xuất xứ:
- Tác phẩm được viết trong thời gian cuối triều đại nhà
Lê đến đầu triều đại nhà Nguyễn.
- Đoạn trích học thuộc hồi 14/17.
b.Thể loại: Hịch Chiếu Cáo Tấu
Chí: Ghi chép lại sự vật,
b.Thể loại sự việc.
Tiểu thuyết lịch sử c.Ý nghĩa nhan đề
Hoàng Lê nhất thống chí (An Nam thống nhất
chí): ghi chép về sự thống nhất của vương triều nhà
Lê vào thời điểm Tây Sơn diệt Trịnh, trả lại Bắc Hà
cho vua Lê. Bảng liệt kê các sự việc chính
- Quân Thanh kéo vào Thăng Long, tướng Tây Sơn là Ngô Văn Sở
lui quân về vùng núi Tam Điệp.
Ngày 24 Ngày 25 Ngày 29 Ngày 30 Mồng 3 Mồng 5
Tết Tết Tết
- Nhận - Lên Đến Nghệ Đến Tam - Công - Mờ sáng
Điệp:
tin báo, ngôi An: phá đồn đánh
- Gặp - Xử trí
Nguyễn hoàng Hà Hồi. chiếm đồn
Nguyễn hai tướng Ngọc Hồi,
Huệ rất đế. Thiếp
Sở và - Trưa tiến
tức giận, - Đốc -Tuyển Lân,
quân vào
định đi suất đại thêm lính - Mở tiệc
- Tổ chức chiếm
đánh binh tiến khao
cuộc duyệt kinh thành
giặc quân ra binh lớn, quân,
- Tối 30 Thăng
ngay. Bắc - Ra lời phủ
dụ tướng sĩ. Tết lên Long.
đường ra
Bắc Tóm tắt
Quân Thanh kéo vào chiếm thành Thăng Long, tướng Tây Sơn
là Ngô Văn Sở lui quân về vùng núi Tam Điệp. Nhận được tin
đó,Nguyễn Huệ rất tức giận, định thân chinh cầm quân đi đánh giặc
ngay. Nhưng nghe lời khuyên can của các tướng lĩnh, Ngày 25, ông
lên ngôi vua, lấy niên hiệu là Quang Trung,tự mình đốc suất đại binh
tiến quân ra Bắc để dẹp Thanh. Ngày 29 đến Nghệ An, vua gặp La
Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp để hỏi cơ mưu đánh giặc. Dọc đường đi,
vua cho kén thêm lính, mở một cuộc duyệt binh lớn, rồi ra lời phủ dụ
tướng sĩ. Ngày 30, đến Tam Điệp hội ngộ với cánh quân của tướng
Sở, và Lân.Tại đây vua mở tiệc khao quân và hẹn đến mồng 7 Tết
thắng giặc sẽ mở tiệc ăn mừng ở Thăng Long. Tối 30 Tết, Quang
Trung chia quân làm 5 đạo kéo quân ra Bắc. Ngày 3 Tết, đánh chiếm
đồn Hà Hồi. Mờ sáng 5 Tết đánh đồn Ngọc Hồi, tướng giặc là Sầm
Nghi Đống tự thắt cổ chết. Trưa mồng 5 Tết tiến quân vào Thăng
Long. Trước khí thế như vũ bão của nghĩa quân Tây Sơn, tướng nhà
Thanh là Tôn Sĩ Nghị vội vã tháo chạy về nước, Vua Lê Chiêu
Thống cùng gia quyến chạy trốn theo trong sự nhục nhã kinh hoàng . Bố cục: 3 phần
Phần1 Phần2
Phần3
Từ đầu -> Năm Tiếp ->kéo vào
Còn lại:
Mậu Thân 1788: thành:
Sự thảm bại của
Quang Trung Cuộc hành quân
bè lũ bán nước,
chuẩn bị tiến quân thần tốc và những
cướp nước.
ra Bắc. chiến thắng lẫy
lừng. “ Quân Thanh sang xâm lấn nước ta, hiện ở Thăng Long, các ngươi
đã biết chưa? Trong khoảng vũ trụ, đất nào sao ấy, đều đã phân biệt rõ ràng,
phương Nam, phương Bắc chia nhau mà cai trị. Người phương Bắc không phải
nòi giống nước ta, bụngThôngdạ ắt khácbáo. Từ đấtđời nướcnhà Hán lâmđến nay, nguychúng đã mấy phen
cướp bóc nước ta, giết hại nhân dân, vơ vét của cải, người mình không thể chịu
nổi, ai cũng muốn đuổicó chúng giặc đi .ThanhĐời Hán có sangTrưng xâmNữ Vương, lượcđời.Tống có Đinh
Tiên Hoàng, Lê Đại Hành, đời Nguyên có Trần Hưng Đạo, đời Minh có Lê Thái
Tổ, các ngài không nỡ ngồi nhìn chúng làm điều tàn bạo, nên đã thuận lòng người,
dấy nghĩa quân, đều chỉ đánh một trận là thắng và đuổi được chúng về phương
Bắc. Ở các thời ấy, Bắc, Nam riêng phận, bờ cõi lặng yên, các vua truyền ngôi lâu
dài. Từ đời nhà Đinh tới đây, dân ta không đến nỗi khổ như hồi nội thuộc xưa kia.
Mọi việc lợi, hại, được, mất ấy đều là chuyện cũ rành rành của các triều đại trước.
Nay người Thanh lại sang, mưu đồ lấy nước Nam ta đặt làm quận huyện, không
biết trông gương đời Tống, Nguyên, Minh ngày xưa. Vì vậy ta phải kéo quân ra
đánh đuổi chúng. Các ngươi đều là những kẻ có lương tri, lương năng, hãy nên
cùng ta đồng tâm hiệp lực, để dựng nên công lớn. Chớ có quen theo thói cũ, ăn ở
hai lòng, nếu như việc phát giác ra, sẽ bị giết chết ngay tức khắc, không tha một ai,
chớ bảo là ta không nói trước!”. “Quân Thanh sang xâm lấn nước ta, hiện ở Thăng Long, các ngươi đã
biết chưa? Trong khoảng vũ trụ, đất nào sao ấy, đều đã phân biệt rõ ràng,
phương Nam, phương Bắc chia nhau mà cai trị. Người phương Bắc không phải
nòi giống nước ta, bụng dạ ắt khác. Từ đời nhà Hán đến nay, chúng đã mấy phen
cướp bóc nước ta, giết hại nhân dân, vơ vét của cải, người mình không thể chịu
nổi, ai cũng muốn đuổi chúngNAM đi. Đời QUỐCHán SƠNcó Trưng HÀ Nữ Vương, đời Tống có Đinh
Tiên Hoàng, Lê ĐạiKhẳngHành, đời địnhNguyên chủcó quyềnTrần Hưng củaĐạo, đấtđời nước.Minh có Lê Thái
Tổ, các ngài không nỡ ngồi nhìn chúng làm điều tàn bạo, nên đã thuận lòng người,
dấy nghĩa quân, đều chỉ đánh một trận là thắng và đuổi được chúng về phương
Bắc. Ở các thời ấy, Bắc, Nam riêng phận, bờ cõi lặng yên, các vua truyền ngôi lâu
dài. Từ đời nhà Đinh tới đây, dân ta không đến nỗi khổ như hồi nội thuộc xưa kia.
Mọi việc lợi, hại, được, mất ấy đều là chuyện cũ rành rành của các triều đại trước.
Nay người Thanh lại sang, mưu đồ lấy nước Nam ta đặt làm quận huyện, không
biết trông gương đời Tống, Nguyên, Minh ngày xưa. Vì vậy ta phải kéo quân ra
đánh đuổi chúng. Các ngươi đều là những kẻ có lương tri, lương năng, hãy nên
cùng ta đồng tâm hiệp lực, để dựng nên công lớn. Chớ có quen theo thói cũ, ăn ở
hai lòng, nếu như việc phát giác ra, sẽ bị giết chết ngay tức khắc, không tha một ai,
chớ bảo là ta không nói trước!”. “Quân Thanh sang xâm lấn nước ta, hiện ở Thăng Long, các ngươi đã
biết chưa? Trong khoảng vũ trụ, đất nào sao ấy, đều đã phân biệt rõ ràng,
phương Nam, phương Bắc chia nhau mà cai trị. Người phương Bắc không phải
nòi giống nước ta, bụng dạ ắt khác. Từ đời nhà Hán đến nay, chúng đã mấy phen
cướp bóc nước ta, giết hại nhân dân, vơ vét của cải, người mình không thể chịu
nổi, ai cũng muốn đuổi chúngNAM đi. QUỐCĐời Hán có SƠNTrưng NữHÀVương, đời Tống có Đinh
Tiên Hoàng, Lê ĐạiNamHành, quốcđời Nguyên sơn hàcó namTrần Hưngđế cưĐạo, đời Minh có Lê Thái
Tổ, các ngài không nỡ ngồi nhìn chúng làm điều tàn bạo, nên đã thuận lòng người,
dấy nghĩa quân, đềuTiệtchỉ nhiênđánh một địnhtrận phậnlà thắng tạiv àthiênđuổi được thưchúng về phương
Bắc. Ở các thời ấy,Như Bắc, hàNam nghịch riêng phận, lỗ bờlai cõi xâm lặng phạmyên, các vua truyền ngôi lâu
dài. Từ đời nhà Đinh tới đây, dân ta không đến nỗi khổ như hồi nội thuộc xưa kia.
Mọi việc lợi, hại, Nhữđược, mấtđẳng ấy đềuhành là chuyện khan cũ thủ rành bại rành hư. của các triều đại trước.
Nay người Thanh lại sang, mưu đồ lấy nước Nam ta đặt làm quận huyện, không
biết trông gương đời Tống, Nguyên, Minh ngày xưa. Vì vậy ta phải kéo quân ra
đánh đuổi chúng. Các ngươi đều là những kẻ có lương tri, lương năng, hãy nên
cùng ta đồng tâm hiệp lực, để dựng nên công lớn. Chớ có quen theo thói cũ, ăn ở
hai lòng, nếu như việc phát giác ra, sẽ bị giết chết ngay tức khắc, không tha một ai,
chớ bảo là ta không nói trước!”. “Quân Thanh sang xâm lấn nước ta, hiện ở Thăng Long, các ngươi đã
biết chưa? Trong khoảng vũ trụ, đất nào sao ấy, đều đã phân biệt rõ ràng, phương
Nam, phương Bắc chia nhau mà cai trị. Người phương Bắc không phải nòi
giống nước ta, bụng dạ ắt khác. Từ đời nhà Hán đến nay, chúng đã mấy phen
cướp bóc nước ta, giết hại nhân dân, vơ vét của cải, người mình không thể
chịu nổi, ai cũng muốn đuổi chúng đi. Đời Hán có Trưng Nữ Vương, đời Tống
có Đinh Tiên Hoàng, Lê Đại Hành, đời Nguyên có Trần Hưng Đạo, đời Minh có
Lê Thái Tổ, các ngài không nỡ ngồi nhìn chúng làm điều tàn bạo, nên đã thuận
lòng người, dấy Nêunghĩa quân,bật dãđều tâmchỉ đánh xâmmột lượctrận l àcủathắng giặcvà đuổi đãđược có từchúng lâu,về
phương Bắc. Ở các thời ấy, Bắc, Nam riêng phận, bờ cõi lặng yên, các vua truyền
ngôi lâu d àLêni. Từ ánđời hnhàành Đinh động tới đây, xâm dân lượcta không phi đến nghĩa nỗi khổ của như hồigiặc nội l thuộcà
xưa kia . tráiMọi việcvới lợi,đạo hại, trời. được, mất ấy đều là chuyện cũ rành rành của các triều
đại trước. Nay người Thanh lại sang, mưu đồ lấy nước Nam ta đặt làm quận
huyện, không biết trông gương đời Tống, Nguyên, Mimh ngày xưa. Vì vậy ta phải
kéo quân ra đánh đuổi chúng. Các ngươi đều là những kẻ có lương tri, lương năng,
hãy nên cùng ta đồng tâm hiệp lực, để dựng nên công lớn. Chớ có quen theo thói
cũ, ăn ở hai lòng, nếu như việc phát giác ra, sẽ bị giết chết ngay tức khắc, không
tha một ai, chớ bảo là ta không nói trước!”. “Quân Thanh sang xâm lấn nước ta, hiện ở Thăng Long, các ngươi đã
biết chưa?TựTrong hào vềkhoảng truyềnvũ trụthống, đất đánhnào sao giặcấy, đềucứuđã nướcphân củabiệt ôngrõ rà ng,chaphương ta.
Nam, phươngTin tưởngBắc chia vàonhau cuộcm àkhángcai trị. chiếnNgười chínhphương nghĩaBắc không sẽ tấtphải thắng.nòi giống
nước ta, bụng dạ ắt khác. Từ đời nhà Hán đến nay, chúng đã mấy phen cướp bóc
nước ta, giết hại nhân dân, vơ vét của cải, người mình không thể chịu nổi, ai cũng
muốn đuổi chúng đi. Đời Hán có Trưng Nữ Vương, đời Tống có Đinh Tiên
Hoàng, Lê Đại Hành, đời Nguyên có Trần Hưng Đạo, đời Minh có Lê Thái
Tổ, các ngài không nỡ ngồi nhìn chúng làm điều tàn bạo, nên đã thuận lòng
người, dấy nghĩa quân, đều chỉ đánh một trận là thắng và đuổi được chúng về
phương Bắc. Ở các thời ấy, Bắc, Nam riêng phận, bờ cõi lặng yên, các vua
truyền ngôi lâu dài. Từ đời nhà Đinh tới đây, dân ta không đến nỗi khổ như
hồi nội thuộc xưa kia. Mọi việc lợi, hại, được, mất ấy đều là chuyện cũ rành
rành của các triều đại trước. Nay người Thanh lại sang, mưu đồ lấy nước Nam
ta đặt làm quận huyện, không biết trông gương đời Tống, Nguyên, Mimh ngày
xưa. Vì vậy ta phải kéo quân ra đánh đuổi chúng. Các ngươi đều là những kẻ có
lương tri, lương năng, hãy nên cùng ta đồng tâm hiệp lực, để dựng nên công lớn.
Chớ có quen theo thói cũ, ăn ở hai lòng, nếu như việc phát giác ra, sẽ bị giết chết
ngay tức khắc, không tha một ai, chớ bảo là ta không nói trước!”. “Quân Thanh sang xâm lấn nước ta, hiện ở Thăng Long, các ngươi đã
biết chưa? Trong khoảng vũ trụ, đất nào sao ấy, đều đã phân biệt rõ ràng, phương
Nam, phương Bắc chia nhau mà cai trị. Người phương Bắc không phải nòi giống
nước ta, bụng dạ ắt khác. Từ đời nhà Hán đến nay, chúng đã mấy phen cướp bóc
nướcKêuta, giết gọihại tướngnhân dân, sĩvơ đovétàncủa kếtcải ,một người lòng mình đánhkhông thểgiặc chịu cứu nổi, nước.ai cũng
muốn đuổi chúng đi. Đời Hán có Trưng Nữ Vương, đời Tống có Đinh Tiên
Hoàng, Lê Đại Hành, đời Nguyên có Trần Hưng Đạo, đời Minh có Lê Thái Tổ,
các ngài không nỡ ngồi nhìn chúng làm điều tàn bạo, nên đã thuận lòng người, dấy
nghĩa quân, đều chỉ đánh một trận là thắng và đuổi được chúng về phương Bắc. Ở
các thời ấy, Bắc, Nam riêng phận, bờ cõi lặng yên, các vua truyền ngôi lâu dài. Từ
đời nhà Đinh tới đây, dân ta không đến nỗi khổ như hồi nội thuộc xưa kia. Mọi
việc lợi, hại, được, mất ấy đều là chuyện cũ rành rành của các triều đại trước. Nay
người Thanh lại sang, mưu đồ lấy nước Nam ta đặt làm quận huyện, không
biết trông gương đời Tống, Nguyên, Minh ngày xưa. Vì vậy ta phải kéo quân
ra đánh đuổi chúng. Các ngươi đều là những kẻ có lương tri, lương năng, hãy
nên cùng ta đồng tâm hiệp lực, để dựng nên công lớn. Chớ có quen theo thói
cũ, ăn ở hai lòng, nếu như việc phát giác ra, sẽ bị giết chết ngay tức khắc, không
tha một ai, chớ bảo là ta không nói trước!”. “Quân Thanh sang xâm lấn nước ta, hiện ở Thăng Long, các ngươi đã biết
chưa? Trong khoảng vũ trụ, đất nào sao ấy, đều đã phân biệt rõ ràng, phương Nam,
phương Bắc chia nhau mà cai trị. Người phương Bắc không phải nòi giống nước
ta, bụng dạ ắt khác. Từ đời nhà Hán đến nay, chúng đã mấy phen cướp bóc nước
ta, giết hại nhân Radân, vơkỷvét luậtcủa cải nghiêm, người mình với không quân thể chịu sĩ. nổi, ai cũng muốn
đuổi chúng đi. Đời Hán có Trưng Nữ Vương, đời Tống có Đinh Tiên Hoàng, Lê
Đại Hành, đời Nguyên có Trần Hưng Đạo, đời Minh có Lê Thái Tổ, các ngài
không nỡ ngồi nhìn chúng làm điều tàn bạo, nên đã thuận lòng người, dấy nghĩa
quân, đều chỉ đánh một trận là thắng và đuổi được chúng về phương Bắc. Ở các
thời ấy, Bắc, Nam riêng phận, bờ cõi lặng yên, các vua truyền ngôi lâu dài. Từ đời
nhà Đinh tới đây, dân ta không đến nỗi khổ như hồi nội thuộc xưa kia. Mọi việc
lợi, hại, được, mất ấy đều là chuyện cũ rành rành của các triều đại trước. Nay
người Thanh lại sang, mưu đồ lấy nước Nam ta đặt làm quận huyện, không biết
trông gương đời Tống, Nguyên, Minh ngày xưa. Vì vậy ta phải kéo quân ra đánh
đuổi chúng. Các ngươi đều là những kẻ có lương tri, lương năng, hãy nên cùng ta
đồng tâm hiệp lực, để dựng nên công lớn. Chớ có quen theo thói cũ, ăn ở hai
lòng, nếu như việc phát giác ra, sẽ bị giết chết ngay tức khắc, không tha một
ai, chớ bảo là ta không nói trước!”. “Quân Thanh sang xâm lấn nước ta, hiện ở Thăng Long, các ngươi đã
biết chưa? Trong khoảng vũ trụ, đất nào sao ấy, đều đã phân biệt rõ ràng, phương
Nam, phương Bắc chia nhau mà cai trị. Người phương Bắc không phải nòi giống
nước ta,* bụngÝ nghĩadạ ắt củakhác lời. Từ phủđời nhdụ:à Hán đến nay, chúng đã mấy phen cướp bóc
nước ta,Lờigiết phủhại nhândụ thấudân, tìnhvơ vét đạtcủa lýcải như, người lời hịch,mình khôngkhích thể lệ, chịu động nổi, viên ai cũng
muốn đuổitinh chúngthần binhđi. Đời sĩ phấnHán cókhởiTrưng đánhNữ giặcVương, cứu đờinước.Tống có Đinh Tiên
Hoàng, Lê Đại Hành, đời Nguyên có Trần Hưng Đạo, đời Minh có Lê Thái Tổ,
các ngài không nỡ ngồi nhìn chúng làm điều tàn bạo, nên đã thuận lòng người, dấy
nghĩa quân, đều chỉ đánh một trận là thắng và đuổi được chúng về phương Bắc. Ở
các thời ấy, Bắc, Nam riêng phận, bờ cõi lặng yên, các vua truyền ngôi lâu dài. Từ
đời nhà Đinh tới đây, dân ta không đến nỗi khổ như hồi nội thuộc xưa kia. Mọi
việc lợi, hại, được, mất ấy đều là chuyện cũ rành rành của các triều đại trước. Nay
người Thanh lại sang, mưu đồ lấy nước Nam ta đặt làm quận huyện, không biết
trông gương đời Tống, Nguyên, Minh ngày xưa. Vì vậy ta phải kéo quân ra đánh
đuổi chúng. Các ngươi đều là những kẻ có lương tri, lương năng, hãy nên cùng ta
đồng tâm hiệp lực, để dựng nên công lớn. Chớ có quen theo thói cũ, ăn ở hai lòng,
nếu như việc phát giác ra, sẽ bị giết chết ngay tức khắc, không tha một ai, chớ bảo
là ta không nói trước!”. TIẾT 22: HOÀNG LÊ NHẤT THỐNG CHÍ – HỒI THỨ 14
Tác giả tập thể thuộc dòng họ “
Ngô Thì” ở Hà Tây. Hai tác giả Hình ảnh Quang Trung- Nguyễn Huệ
chính: Ngô Thì Chí – Ngô Thì Du
Yêu nước, hành động xông xáo
“ HLNTC” là tiểu thuyết lịch sử
TÁC GIẢ mạnh mẽ, quả quyết
chữ Hán, ghi lại sự việc từ nửa NỘI DUNG
cuối TK 18 ->nửa đầu TK19 Trí tuệ sáng suốt, sâu xa,
TÁC PHẨM nhạy bén II. Đọc hiểu văn bản
1. Quang Trung chuẩn bị tiến quân ra Bắc * Ngày 30 tháng 12 năm 1788
Xử trí 2 tướng Sở và Lân
Sau khi Tại Tam Điệp
mở cuộc
Quang Trung Hoạch định kế sách đánh
duyện
đã có những giặc và ngoại giao sau
binh ra
việc làm nào? chiến tranh.
Bắc.
Ngày 30
Mở tiệc khao quân
tháng
Chạp,
Quang Hạ lệnh xuất Tối 30 Tết lên đường ra
Trung quân đến Thăng Long
đã có Tam Điệp
quyết -> Sáng suốt trong việc dùng người.
định gì? -> Có tầm nhìn xa trông rộng
-> Ý chí quyết chiến, quyết thắng *Đến Tam Điệp:
- Cách xử trí với các tướng lĩnh ở Tam Điệp:
+ Phân tích rõ phải –trái, ông rất hiểu các tướng sĩ, khen
chê đúng người, đúng việc, ân uy rạch ròi.
=> Sáng suốt, nhạy bén trong việc xét đoán và dùng người
Phương hướng chiến lược
Hoạch định kế sách đánh Tính kế ngoại giao sau
giặc đã tính sẵn chiến tranh
« Chờ 10 năm cho ta yên ổn nuôi dưỡng lực lượng...
nước giàu quân mạnh thì sợ gì chúng?»
=> Chiến lược đánh lâu dài, tránh việc binh đao để phúc cho dân.
=> Ý chí quyết thắng và tầm nhìn xa trông rộng của một nhà
chính trị có tư tưởng chuộng hòa bình
File đính kèm:
bai_giang_ngu_van_8_bai_5_hoang_le_nhat_thong_chi.pptx