Có lẽ ai cũng có một loài cây mình yêu quí.Riêng tôi ,tôi luôn nhớ về cây bưởi ở góc sân nhà tôi thời thơ ấu.
Không biết cây bưởi có từ khi nào .Khi tôi lớn lên nó đã toả bóng um tùm che kín một góc sân . Đó là cây bưởi do bố tôi trồng,mẹ tôi nói vậy.Nó thuộc giống bưởi đào,ăn rất ngọt và ngon.Mỗi mùa xuân về,nó lại ra rất nhiều hoa.Từng chùm hoa trắng tinh,thơm ngát.Mùi hương hoa tràn ngập khắp không gian gọi bao ong bướm về làm mật.Mẹ và chị tôi thường lấy hoa ướp nước gội đầu,còn tôi thì mỗi buổi sáng lại thêm một việc là quét sạch những cánh hoa rụng dưới sân.Nhưng tôi không bao giờ oán trách cây khiến tôi thêm việc Rồi cũng hết những ngày hoa rụng vì hoa đã kết quả.Những quả nhỏ li ti cứ lớn dần,lớn dần theo năm tháng.Tháng sáu,tháng bảy quả treo trĩu cành ai trông cũng thích.Bọn trẻ trong xóm thường bảo tôi về lấy trộm bưởi ra bờ đê để bổ.Cây bưởi đã gắn liền với tuổi thơ của tôi giấu bố trộm bưởi cho bạn bè.Cả lũ thường len lén dưới gốc bưởi đợi tôi lấy sào chọc một quả rơi đánh bộp rồi ù té chạy ra bờ đê.Bố tôi biết nhưng không mắng.Hôm sau bố chỉ bảo :“Bưởi còn he thế mà con đã lấy cho bạn ăn à?”. Từ tháng 8 âm lich trở đi bưởi ăn mới ngon.Đến Tết Trung thu bố tôi thường lấy bưởi bày cỗ cúng tổ tiên rồi cho chúng tôi ăn.Và năm nào bố cũng dành cho tôi mấy quả phá cỗ với bạn bè.Tôi rất tự hào vì bưởi nhà tôi ngon ngọt hơn bưởi nhà các bạn khác.Vào tháng mười phải đi gặt,đạp lúa mệt nhọc,lúc đó được ăn một múi bưởi thôi ai cũng tỉnh cả ngườợcHồi đó hoa quả còn rất quí hiếm. Năm nào nhà tôi cũng để dành đến Tết vài chục quả bưởi.Sắp đến tết,bưởi chín vàng ươm,mẹ tôi thường hái hết bưởi xuống,bôi vôi vào cuống bưởi cho khỏi bị thối rồi mang đi chợ bán mua sắm quần áo mới cho chúng tôi.Ngày bố tôi đi xa không được bao lâu thì cây bưởi cũng bị sâu rồi chết.Mẹ tôi và mọi người đều rất tiếc,anh tôi đã trồng một cây bưởi khác nhưng cả nhà tôi chắng ai quên được nó.
2 trang |
Chia sẻ: luyenbuitvga | Lượt xem: 8185 | Lượt tải: 1
Bạn đang xem nội dung tài liệu Bài mẫu biểu cảm loài cây em yêu, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Bài mẫu biểu cảm loài cây em yêu.
Có lẽ ai cũng có một loài cây mình yêu quí.Riêng tôi ,tôi luôn nhớ về cây bưởi ở góc sân nhà tôi thời thơ ấu.
Không biết cây bưởi có từ khi nào .Khi tôi lớn lên nó đã toả bóng um tùm che kín một góc sân . Đó là cây bưởi do bố tôi trồng,mẹ tôi nói vậy.Nó thuộc giống bưởi đào,ăn rất ngọt và ngon.Mỗi mùa xuân về,nó lại ra rất nhiều hoa.Từng chùm hoa trắng tinh,thơm ngát.Mùi hương hoa tràn ngập khắp không gian gọi bao ong bướm về làm mật.Mẹ và chị tôi thường lấy hoa ướp nước gội đầu,còn tôi thì mỗi buổi sáng lại thêm một việc là quét sạch những cánh hoa rụng dưới sân.Nhưng tôi không bao giờ oán trách cây khiến tôi thêm việc…Rồi cũng hết những ngày hoa rụng vì hoa đã kết quả.Những quả nhỏ li ti cứ lớn dần,lớn dần theo năm tháng.Tháng sáu,tháng bảy quả treo trĩu cành ai trông cũng thích.Bọn trẻ trong xóm thường bảo tôi về lấy trộm bưởi ra bờ đê để bổ.Cây bưởi đã gắn liền với tuổi thơ của tôi giấu bố trộm bưởi cho bạn bè.Cả lũ thường len lén dưới gốc bưởi đợi tôi lấy sào chọc một quả rơi đánh bộp rồi ù té chạy ra bờ đê.Bố tôi biết nhưng không mắng.Hôm sau bố chỉ bảo :“Bưởi còn he thế mà con đã lấy cho bạn ăn à?”. Từ tháng 8 âm lich trở đi bưởi ăn mới ngon.Đến Tết Trung thu bố tôi thường lấy bưởi bày cỗ cúng tổ tiên rồi cho chúng tôi ăn.Và năm nào bố cũng dành cho tôi mấy quả phá cỗ với bạn bè.Tôi rất tự hào vì bưởi nhà tôi ngon ngọt hơn bưởi nhà các bạn khác.Vào tháng mười phải đi gặt,đạp lúa mệt nhọc,lúc đó được ăn một múi bưởi thôi ai cũng tỉnh cả ngườợcHồi đó hoa quả còn rất quí hiếm. Năm nào nhà tôi cũng để dành đến Tết vài chục quả bưởi.Sắp đến tết,bưởi chín vàng ươm,mẹ tôi thường hái hết bưởi xuống,bôi vôi vào cuống bưởi cho khỏi bị thối rồi mang đi chợ bán mua sắm quần áo mới cho chúng tôi.Ngày bố tôi đi xa không được bao lâu thì cây bưởi cũng bị sâu rồi chết.Mẹ tôi và mọi người đều rất tiếc,anh tôi đã trồng một cây bưởi khác nhưng cả nhà tôi chắng ai quên được nó.
Cây bưởi nhà tôi không chỉ cho chúng tôi hoa thơm,quả ngọt mà còn cho chị em tôi quần áo mới.Cây bưởi luôn gắn với những kỉ niệm tuổi thơ của tôi. .Dù bây giờ nó không còn nữa, nhưng hình ảnh nó không bao giờ phai mờ trong tâm trí tôi.
Bài 2:Cây mít nhà tôi.
Có một thứ qủa tôi rất thích ăn ,đó là mít. Vào mùa mít mà không ăn thì tôi dường như không chịu được.Tôi đã ăn rất nhiều loại mít nhưng chưa có loại mít nào tôi thấy ngon và ngọt như cây mít nhà tôi.
Cây mít đó có từ khi nào tôi cũng không biết .Khi tôi sinh ra thì nó đã có rồi.Gốc nó to bằng vòng tay người lớn,thân nó sù sì.Nó mọc sát bờ hè sau nhà tôi,cành nó vươn ra ôm trùm lấy mái nhà.Tôi không hiểu sao nó mọc khéo như vậy.Bố tôi bảo: “Phải uốn cho nó mọc vậy vì bên kia là đất nhà khác,cây nhà mình không được che úm vườn nhà người ta.”
Cây mít gắn liền với tuổi thơ tôi.Những buôỉ trưa hè,bọn trẻ nhà tôi thường ra vặt “rái”mít,chấm muối ăn.Tôi không thích ăn linh tinh nhưng cũng phải ăn được hai cái và không bao giờ quên vị chat chát,sít sít của nó.Khi các anh chị trèo lên cây ,thì tôi cũng đứng dưới ôm lấy gốc nó chờ anh cho một hai cái hoặc lấy lá nó làm con nghé ọ chơi.Nó rất sai quả nên bố tôi thường bảo anh trèo lên tỉa bớt cho quả nó to.Đến khi quả chín mỗi quả thường to như cái thùng gánh nước.Sắp đến lúc mít chín,anh tôi thương trèo lên hái xuống,lấy cọc xoan đóng lõ cho nó nhanh chín.Còn tôi và em trai thì tranh nhau cuốn nhựa mít vào que để đi câu chuồn chuồn.Không hiểu sao ngày bé tôi rất thích chuồn chuồn.Chuồn chuồn kim,chuồn chuồn ngô,chuồn chuồn ớt,chuồn chuồn khoai…bao nhiêu loại …Nhưng những con chuồn chuồn ngô vạm vỡ,những con chuồn ớt sặc sỡ lại rát khó bắt,chỉ có cách cuốn nhựa mít vào đầu que tre dài đứng xa mà chấm thì nó không bay mất nêu không thì…Có buổi trưa tôi cứ say sưa đuổi theo chuồn chuồn mà không bắt được đành để nó bay đi trong tiếc nuối.May sao mùa mít chín ,nhờ nhựa mít tôi có được những con chuồn chuồn mình say mê.
Nhưng niềm vui háo hức của chúng tôi mới thực sự có được hơn khi mít chín.Sau một hai hôm lấy xuống,mít chín thơm lừng.Buổi chiều tối,cả nhà tôi ngồi quây quần bên “phản mít”.Tôi không bao giờ quên những múi mít to dài bằng ba,bốn ngón tay mình dày gần cm bên trong có bao nhiêu nước ngọt thơm,chỉ cần nghĩ lại thôi đã thèm…Mỗi lần bổ mít tôi thường ăn no mà không chán. Không chỉ múi mít mà cả chân múi đều ăn rất ngọt.Chân múi rất dày,chỉ gọt bỏ gai là ăn được hết.Mỗi quả mít,cả nhà ăn không xuể.Mùa mít mọi người thừơng đến nhà tôi hỏi mua rất đông.Ai cũng muốn gây một cây mít ngon như vậy ,nhưng rất lạ là không ai gây được,kể cả nhà tôi.
Sau ngày bố tôi mất, cây mít không còn cho những quả lành lặn như trứơc nữa.Quả nó rất hay bị sâu và nó ít đậu quả dần.Tôi đi học xa,chỉ mong về nhà vào dịp có mít chín nhưng hiếm lắm nên càng nhớ và thèm múi mít ở nhà .Nhưng rồi nó cũng không cho quả nữa.Em trai tôi ngả nó lấy gỗ đóng tủ,biết tin đó một cái gì như oà vỡ trong tôi.Nuối tiếc,xót xa,đau đớn như một người thân đã vĩnh viễn ra đi.ÔI nó chỉ là loài cây thôi nhưng sao rất có linh hồn!
File đính kèm:
- bai mau bieu cam.doc