Phân tích bài Người lái đò sông Đà của Nguyễn Tuân

Tuỳ bút là một thể văn cho phép tác giả viết một cách ngẫu hứng và bộc lộ những thăng hoa của cảm xúc.“Sông Đà” là tập tuỳ bút nổi tiếng của Nguyễn Tuân xuất bản năm 1960. Với mười lăm tuỳ bút và một bài thơ “phác thảo”, Nguyễn Tuân đã cho chúng ta những cảm nhận tinh tế, phong phú về thiên nhiên và con người Tây Bắc. “Người lái đò sông Đà” là một thiên tuỳ bút xuất sắc nhất trong tập “Sông Đà”. Vẻ đẹp của thiên nhiên Tây Bắc hội tụ trong vẻ đẹp của dòng sông Đà. Trong lịch sử văn học dân tộc, chưa có dòng sông nào được miêu tả đầy đặn đến thế, hấp dẫn đến thế và có khả năng gợi mở đến không cùng. Thiên tuỳ bút vừa là một công trình khảo cứu công phu vừa là áng văn trữ tình giàu tính thẩm mỹ về con Sông Đà và những gì sinh sống ở trên và quanh con sông đó. Miêu tả, kể chuyện về một dòng sông, một vùng đất, cuộc sống của con người và muôn loài cây cỏ chim muông thuộc miền tây tổ quốc, nhà văn Nguyễn Tuân đã biểu hiện một trình độ hiểu biết cực kỳ sâu rộng và một tình yêu vô cùng tha thiết, bao la đối với thiên nhiên cũng như cuộc sống con người Việt Nam từ cội nguồn xa xưa, đến hiện tại ngày nay. Những góc độ tiếp cận và miêu tả đa dạng, phong phú của tác giả đã làm nên những giá trị đó của tác phẩm. Tuy nhiên từ trước đến nay hình tượng sông đà đã được nghiên cứu, tìm hiểu khá nhiều nhưng cách tiếp cận chưa được trọn vẹn, đầy đủ, chủ yếu dừng lại ở hai dặc điểm của dòng sông mà quên đi, hoặc lướt qua cái tôi tác giả trực tiếp biểu hiện, y như trong một áng thơ trữ tình. Chính vì thế trong phạm vi bài viết này xin được trình bày một cách khám phá, tiếp cận riêng tác phẩm tuỳ bút này là đặt mình vào Nguyễn Tuân để cảm xúc cùng ông về hình tượng sông Đà từ ba góc nhìn.

 

doc5 trang | Chia sẻ: luyenbuitvga | Lượt xem: 1773 | Lượt tải: 0download
Bạn đang xem nội dung tài liệu Phân tích bài Người lái đò sông Đà của Nguyễn Tuân, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
I – PhÇn §Æt vÊn ®Ò Tuú bót lµ mét thÓ v¨n cho phÐp t¸c gi¶ viÕt mét c¸ch ngÉu høng vµ béc lé nh÷ng th¨ng hoa cña c¶m xóc.“S«ng §µ” lµ tËp tuú bót næi tiÕng cña NguyÔn Tu©n xuÊt b¶n n¨m 1960. Víi m­êi l¨m tuú bót vµ mét bµi th¬ “ph¸c th¶o”, NguyÔn Tu©n ®· cho chóng ta nh÷ng c¶m nhËn tinh tÕ, phong phó vÒ thiªn nhiªn vµ con ng­êi T©y B¾c. “Ng­êi l¸i ®ß s«ng §µ” lµ mét thiªn tuú bót xuÊt s¾c nhÊt trong tËp “S«ng §µ”. VÎ ®Ñp cña thiªn nhiªn T©y B¾c héi tô trong vÎ ®Ñp cña dßng s«ng §µ. Trong lÞch sö v¨n häc d©n téc, ch­a cã dßng s«ng nµo ®­îc miªu t¶ ®Çy ®Æn ®Õn thÕ, hÊp dÉn ®Õn thÕ vµ cã kh¶ n¨ng gîi më ®Õn kh«ng cïng. Thiªn tuú bót võa lµ mét c«ng tr×nh kh¶o cøu c«ng phu võa lµ ¸ng v¨n tr÷ t×nh giµu tÝnh thÈm mü vÒ con S«ng §µ vµ nh÷ng g× sinh sèng ë trªn vµ quanh con s«ng ®ã. Miªu t¶, kÓ chuyÖn vÒ mét dßng s«ng, mét vïng ®Êt, cuéc sèng cña con ng­êi vµ mu«n loµi c©y cá chim mu«ng thuéc miÒn t©y tæ quèc, nhµ v¨n NguyÔn Tu©n ®· biÓu hiÖn mét tr×nh ®é hiÓu biÕt cùc kú s©u réng vµ mét t×nh yªu v« cïng tha thiÕt, bao la ®èi víi thiªn nhiªn còng nh­ cuéc sèng con ng­êi ViÖt Nam tõ céi nguån xa x­a, ®Õn hiÖn t¹i ngµy nay. Nh÷ng gãc ®é tiÕp cËn vµ miªu t¶ ®a d¹ng, phong phó cña t¸c gi¶ ®· lµm nªn nh÷ng gi¸ trÞ ®ã cña t¸c phÈm. Tuy nhiªn tõ tr­íc ®Õn nay h×nh t­îng s«ng ®µ ®· ®­îc nghiªn cøu, t×m hiÓu kh¸ nhiÒu nh­ng c¸ch tiÕp cËn ch­a ®­îc trän vÑn, ®Çy ®ñ, chñ yÕu dõng l¹i ë hai dÆc ®iÓm cña dßng s«ng mµ quªn ®i, hoÆc l­ít qua c¸i t«i t¸c gi¶ trùc tiÕp biÓu hiÖn, y nh­ trong mét ¸ng th¬ tr÷ t×nh. ChÝnh v× thÕ trong ph¹m vi bµi viÕt nµy xin ®­îc tr×nh bµy mét c¸ch kh¸m ph¸, tiÕp cËn riªng t¸c phÈm tuú bót nµy lµ ®Æt m×nh vµo NguyÔn Tu©n ®Ó c¶m xóc cïng «ng vÒ h×nh t­îng s«ng §µ tõ ba gãc nh×n. II – PhÇn néi dung Tuú bót “Ng­êi l¸i ®ß s«ng §µ” cña NguyÔn Tu©n lµ mét t¸c phÈm nghÖ thuËt ®éc ®¸o bëi c¸ch cÊu tróc c©u trïng ®iÖp, c¸ch so s¸nh ®éc ®¸o, c¸ch liªn t­ëng bÊt ngê…ViÕt tuú bót s«ng §µ lµ dÞp ®Ó ng«n ng÷ NguyÔn Tu©n tho¶i m¸i ph« diÔn sù giµu cã, biÕn ho¸ vµ ®iªu luyÖn. Qua ngßi bót tµi hoa cña NguyÔn Tu©n, s«ng §µ trë thµnh mét h×nh t­îng v¨n häc hoµn chØnh víi hai ®Æc tr­ng tiªu biÓu: S«ng §µ hung b¹o vµ s«ng §µ tr÷ t×nh. NÕu nh­ ë ®Æc tr­ng thø nhÊt, NguyÔn Tu©n lùa chän gãc ®é tiÕp cËn lµ nhËp vai ng­êi l¸i ®ß trong cuéc chiÕn ®Êu gian lao “trªn chiÕn tr­êng s«ng §µ, trªn mét qu·ng thuû chiÕn ë mÆt trËn s«ng §µ”, th× ë ®Æc tr­ng thø hai, t¸c gi¶ l¹i trùc tiÕp lµm mét cuéc th­ëng ngo¹n s«ng §µ. ChÝnh gãc ®é tiÕp cËn nµy ®· gióp cho s«ng §µ trë nªn cã hån h¬n, cho phÐp t¸c gi¶ th¶ søc móa bót vµ khiÕn ng­êi ®äc cã c¶m gi¸c vÎ ®Ñp cña s«ng §µ lµ v« h¹n. HiÖu qu¶ cña viÖc lùa chän gãc ®é tiÕp cËn thÓ hiÖn ë c¶ ba ph­¬ng diÖn: h×nh t­îng nh©n vËt, h×nh t­îng t¸c gi¶ vµ ng­êi tiÕp nhËn, ®· cho thÊy sù tµi hoa ë ®é “bËc nhÊt kh«ng ng­êi kÕ cËn” cña ngßi bót NguyÔn Tu©n. §Ó hoµn thiÖn vÎ ®Ñp tr÷ t×nh cña dßng s«ng T©y B¾c, NguyÔn Tu©n t×m ®­îc ba gãc nh×n kh¸c nhau. Khi th× “Tõ trªn tµu bay mµ nh×n xuèng S«ng §µ” ®Ó ph¸t hiÖn ra nh÷ng vÎ ®Ñp lung linh, ®a d¹ng kh«ng lÆp l¹i cña dßng s«ng. Khi th× “ë rõng ®i nói còng ®· h¬i l©u, ®· thÊy thÌm chç tho¸ng” bÊt ngê b­íc ch©n “®æ ra s«ng §µ” ®Ó råi ngì ngµng tr­íc vÎ ®Ñp “gîi c¶m” cña nã. Vµ cuèi cïng ngåi trªn thuyÒn lµm “«ng kh¸ch s«ng §µ” ®Ó c¶m nhËn mét c¸ch tinh tÕ c¸i kh«ng khÝ “lÆng tê”, im v¾ng cña dßng s«ng. Ba gãc nh×n kh¸c nhau ®em ®Õn ba vÎ ®Ñp t¹o nªn Ên t­îng k× thó cho chóng ta- nh÷ng ng­êi ch­a biÕt s«ng §µ, ®­îc biÕt s«ng §µ vµ thÊy yªu mÕn dßng s«ng v« cïng. Khi ngåi trªn tµu bay “t¹t ngang qua S«ng §µ”, NguyÔn Tu©n c¶m thÊy thÝch thó tr­íc vÎ ®Ñp cña d¸ng h×nh con s«ng. Nh×n con s«ng ë mçi ®é cao kh¸c nhau, t¸c gi¶ l¹i thÊy s«ng §µ xuÊt hiÖn víi mét nÐt ®Ñp riªng ®Çy Ên t­îng. Khi m¸y bay ë tÇm cao ®Çu tiªn, nhµ v¨n thÊy con s«ng hiÓn hiÖn víi h×nh ¶nh “c¸i d©y thõng ngo»n ngoÌo” nhá bÐ, t­ëng nh­ rÊt lµnh hiÒn, ho¸ ra “l¹i chÝnh lµ c¸i con s«ng hµng n¨m vµ ®êi ®êi kiÕp kiÕp lµm m×nh lµm mÈy víi con ng­êi T©y B¾c vµ ph¶n øng giËn dçi v« téi v¹ víi ng­êi l¸i ®ß S«ng §µ”. Sù ng¹c nhiªn, thÝch thó chÝnh lµ c¶m xóc cña t¸c gi¶ ë gãc nh×n míi mÎ nµy. H¹ mét chót ®é cao, NguyÔn Tu©n l¹i cã c¸i c¶m gi¸c võa quen võa l¹. Cã c¶m gi¸c Êy lµ bëi v× tr­íc ®©y nhµ v¨n míi chØ “quen ®äc b¶n ®å s«ng nói” nªn khi “ngåi tµu bay trªn chiÒu cao mµ nh×n xuèng ®Êt n­íc Tæ quèc bao la” míi thÊy quen thuéc lµm sao víi “tõng nÐt s«ng t·i ra trªn ®¹i d­¬ng ®¸ lê lê bãng m©y d­íi ch©n m×nh”. Vµ lÇn thø ba- cã thÓ ë ®é cao n¨m ngh×n mÐt, ®é cao võa ph¶i ®Ó cã thÓ c¶m nhËn râ nÐt vÒ d¸ng h×nh con s«ng, NguyÔn Tu©n ®· th¶ hån bay bæng trong h×nh ¶nh “Con S«ng §µ tu«n dµi tu«n dµi nh­ mét ¸ng tãc tr÷ t×nh, ®Çu tãc ch©n tãc Èn hiÖn trong m©y trêi T©y B¾c bung në hoa ban hoa g¹o th¸ng hai vµ cuån cuén mï khãi nói MÌo ®èt n­¬ng xu©n”. Hai m­¬i ba tõ- bèn m­¬i hai ©m tiÕt trong mét c©u v¨n ch­a ph¶i lµ dµi, ®ñ ®Ó cho thÊy sù say s­a, mª ®¾m cña NguyÔn Tu©n khi ng¾m nh×n m¸i tãc mª hån cña nµng xu©n T©y B¾c ®ã lµ dßng s«ng §µ. ë gãc nh×n nµy, NguyÔn Tu©n cßn lùa chän nh÷ng ®iÓm nh×n kh¸c vµ thay ®æi c¸i nh×n ®èi víi s«ng §µ. §ã lµ ®iÓm nh×n qua “lµn m©y mïa xu©n” vµ “qua ®¸m m©y mïa thu” vµ “nh×n xuèng dßng n­íc S«ng §µ”. §iÓm nh×n phong phó còng t¹o nªn nh÷ng vÎ ®Ñp k× thó kh«ng lÆp l¹i. Tõ vÎ ®Ñp cña d¸ng h×nh nay s«ng §µ t¹o nÐt duyªn riªng ë mµu n­íc cña dßng s«ng. Vµo mïa xu©n, dßng n­íc s«ng §µ xanh mµu ngäc bÝch, mét mµu xanh Ên t­îng, ®Ñp ®Ï ®Õn møc lµm n¶y sinh trong ng­êi du kh¸ch mét mèi liªn t­ëng, so s¸nh: “chø n­íc S«ng §µ kh«ng xanh mµu xanh canh hÕn cña S«ng G©m S«ng L«”. Cßn mïa thu, “n­íc S«ng §µ lõ lõ chÝn ®á”, c¸i mµu ®á chØ cã trong mèi liªn t­ëng cña nhµ v¨n, mµu ®á “nh­ da mÆt ng­êi bÇm ®i v× r­îu b÷a, lõ lõ c¸i mµu ®á giËn d÷ ë mét ng­êi bÊt m·n bùc béi g× mçi ®é thu vÒ”. Mµu n­íc s«ng §µ ®éc ®¸o ®Õn thÕ, ®¸ng tù hµo ®Õn thÕ th× thö hái mét ng­êi tha thiÕt yªu quª h­¬ng ®Êt n­íc nh­ NguyÔn Tu©n kh«ng bùc béi sao ®­îc khi tõng biÕt ®Õn sù cÈu th¶, kÐm cái cña lò thùc d©n khi viÕt tªn s«ng §µ trªn b¶n ®å n­íc ta. §æi sang mét gãc nh×n kh¸c, NguyÔn Tu©n l¹i kh¸m ph¸ ra mét vÎ ®Ñp hiÕm l¹ cña s«ng §µ, ®ã lµ sù gîi c¶m cña con s«ng. §· lµ sù gîi c¶m th× “§èi víi mçi ng­êi, S«ng §µ l¹i gîi mét c¸ch”. Víi ng­êi nghÖ sÜ hä NguyÔn, s«ng §µ gîi lªn niÒm vui ®Æc biÖt. Vui ®Õn møc “nh­ thÊy n¾ng gißn tan sau k× m­a dÇm, vui nh­ nèi l¹i chiªm bao ®øt qu·ng”. Cßn so s¸nh nµo diÔn t¶ ®¹t h¬n, sèng ®éng h¬n niÒm vui ngËp trµn, ph¬i phíi cña NguyÔn Tu©n khi tr«ng thÊy con s«ng? VËy niÒm vui Êy ®Õn tõ ®©u? §Õn khi ng­êi l÷ hµnh bÊt ngê bÞ b¾t m¾t bëi mÆt n­íc loang lo¸ng “nh­ trÎ con nghÞch chiÕu g­¬ng vµo m¾t m×nh råi bá ch¹y”. C¸i miÕng s¸ng Êy loÐ lªn mét mµu n¾ng rÊt cæ ®iÓn- “mµu n¾ng th¸ng ba §­êng thi” trong bµi th¬ §­êng cña LÝ B¹ch. NiÒm vui cø ng©n lªn khi më ra tr­íc m¾t ng­êi l÷ hµnh ®ang chån ch©n, mái m¾t sau mét chuyÕn ®i rõng dµi ngµy lµ mét kh«ng gian tho¸ng ®·ng vµ rËp rên c¸nh chuån c¸nh b­ím: “Bê S«ng §µ, b·i S«ng §µ, chuån chuån b­¬m b­ím trªn S«ng §µ. Chao «i…”! C¸i c¶m gi¸c “thÊy thÌm chç tho¸ng” ®· ®­îc tho¶. Cßn g× vui h¬n khi ®­îc gÆp mét con s«ng hîp t×nh, hîp c¶nh ®Õn thÕ! S«ng víi ng­êi ch¼ng kh¸c nµo cè nh©n xa l©u ngµy nay míi gÆp l¹i. T×nh c¶m Êy nã “®»m ®»m Êm Êm”kh«ng dÔ nh¹t phai mÆc dï ng­êi cè nh©n Êy, NguyÔn Tu©n biÕt thËt “l¾m bÖnh l¾m chøng, chèc dÞu dµng ®Êy, råi chèc l¹i b¼n tÝnh vµ g¾t gáng th¸c lò ngay ®Êy”. Bëi s«ng §µ lµ cè nh©n nªn cã tõ “s«ng” nµo mµ nhµ v¨n kh«ng viÕt hoa? Râ rµng, c¸i gîi c¶m cña s«ng §µ víi NguyÔn Tu©n lµ c¸i gîi c¶m ®»m s©u mang mµu n©u trÇm cña mét câi lßng cæ ®iÓn! T×m thªm mét gãc ®é tiÕp cËn míi ®Çy thi vÞ, NguyÔn Tu©n tiÕp tôc kh¸m ph¸ vÎ ®Ñp s«ng §µ víi niÒm høng khëi, say mª kh«ng hÒ v¬i ®i chót nµo. Ngåi trªn con thuyÒn th¶ tr«i theo dßng n­íc, m¸i chÌo bu«ng cho khái ®éng vì kh«ng khÝ cña c¶nh ven s«ng, NguyÔn Tu©n ®· l¾ng ®­îc c¸i vÎ “lÆng tê” cè h÷u cña s«ng §µ. VÎ lÆng tê cña s«ng §µ kh«ng ph¶i lµ “c¸i ¸o kho¸c ngoµi vay m­în”, mµ lµ “¸o da ¸o thÞt” cña con s«ng, mµ ng­êi c¶m ®­îc nã thÊy “H×nh nh­ tõ ®êi LÝ ®êi TrÇn ®êi Lª, qu·ng s«ng nµy còng lÆng tê ®Õn thÕ mµ th«i”. §ong ®­îc c¸i kh«ng khÝ Êy, NguyÔn Tu©n th¶ hån tr«i theo nh÷ng khung c¶nh ven s«ng. Chç nµy lµ mét n­¬ng ng« ®ang “nhó lªn mÊy l¸ ng« non ®Çu mïa”, dÉu giã s«ng thæi qua còng kh«ng thÓ xµo x¹c. Chç kia “Cá gianh ®åi nói ®ang ra nh÷ng nân bóp” træ c¸i nhän ho¾t vµo c¸i im v¾ng cña kh«ng gian. “Mµ tÞnh kh«ng mét bãng ng­êi”. ChØ cã “Mét ®µn h­¬u cói ®Çu ngèn bóp cá gianh” ch­a dÊu ng­êi qua nªn cßn “®Ém s­¬ng ®ªm”. ThÊy “ng­êi th¬” ®ang “lõ lõ tr«i trªn mét mòi ®ß”, con h­¬u th¬ ngé “ngÈng ®Çu nhung khái ¸ng cá s­¬ng”, ch¨m ch¨m nh×n b»ng ®«i m¾t cña mét con vËt chØ sèng trong kh«ng gian cña mét bê s«ng “hoang d¹i nh­ mét bê tiÒn sö…hån nhiªn nh­ mét nçi niÒm cæ tÝch tuæi x­a”. Trong ®«i m¾t trong veo Êy, ng­êi trªn thuyÒn ®äc ®­îc c¶ mét nçi niÒm ®ang muèn sÎ chia: “Hìi «ng kh¸ch S«ng §µ, cã ph¶i «ng còng võa nghe thÊy mét tiÕng cßi s­¬ng?”. Kh«ng gian tÜnh lÆng ®Õn ®Ønh ®iÓm khi “§µn c¸ dÇm xanh quÉy vät lªn mÆt s«ng bông tr¾ng nh­ b¹c r¬i thoi”, råi “®Ëp n­íc s«ng ®uæi mÊt ®µn h­¬u vôt biÕn”. Trong c¸i giËt m×nh cña ®µn h­¬u ch¾c ch¾n cã c¸i giËt m×nh cña ng­êi trong c¶nh. ChØ cã ®iÒu, ®µn h­¬u th× vôt biÕn cßn «ng kh¸ch s«ng §µ sau c¸i giËt m×nh Êy l¹i ch×m l¾ng vµo c¶nh ®Ó nhËp hån víi con s«ng ®ang “nhí th­¬ng”, ®ang “l¾ng nghe” giäng nãi kh¸c l¹ cña ng­êi xu«i. Sau b»ng Êy gãc nh×n, ®iÓm nh×n, s«ng §µ trë nªn v« cïng sèng ®éng. H×nh nh­ ®ã kh«ng ph¶i lµ con s«ng n÷a mµ lµ mét niÒm th¬ gieo trong c¶m høng cña nhµ v¨n nh÷ng vÇn tuyÖt t¸c. Mét ngßi bót th¬ nh­ thÕ, thö hái cßn cã thÓ t×m ®©u mét ®Þnh nghÜa vÒ ch÷ “tµi hoa” cho xøng? III – PhÇn kÕt luËn Trªn ®©y lµ nh÷ng ®Ò xuÊt vÒ mét h­íng tiÕp cËn, khai th¸c tuú bót s«ng ®µ cña NguyÔn tu©n:

File đính kèm:

  • docGoc nhin song Da.doc