Đề: Kể một chuyện vui, buồn hoặc thú vị ở trường.
Tối nào gia đình em cũng ngồi quây quần bên nhau rồi kể cho nhau nghe biết bao nhiêu chuyện vui buồn của mỗi thành viên trong gia đình.Lúc ấy em có dịp kể lại một câu chuyện thú vị ở lớp.Có lẽ câu chuyện này chưa xảy ra ở bất cứ lớp học nào, đó chính là câu chuyện kể về việc tổ chức sinh nhật cho cả lớp!
“Ba mẹ ơi!Tiết hoạt đông ngoài giờ vừa rồi cô giáo chủ nhiệm lớp con dặn mỗi bạn chuẩn bị một món quà.Sau đó mang món quà ấy đến lớp cô sẽ dành cho chúng con một điều bất ngờ, cô giáo chúng con đã nói như vậy đó!Từ hôm đó ngày nào chúng con cũng suy nghĩ đoán ra nhiều lí do vì sao cô lại bảo mang quà vào lớp!
Thế rồi ngày thứ bảy cũng đến, chúng con đã sắp tìm ra câu trả lời.Bạn nào cũng háo hức, nôn nao.Khi cô giáo chủ nhiệm và bạn lớp trưởng mang một chiếc bánh kem, kẹo, trái cây va có cả nước ngọt nữa.Thấy chiếc bánh kem, chúng con đoán ra rằng đây là một buổi tiệc sinh nhật nhưng chưa biết là của ai trong lớp.Chúng con đã cử bạn Hưng đại diện cho cả lớp hỏi cô: “Cô ơi hôm nay là sinh nhật của bạn nào mà cô lại bí mật không cho tụi em biết trước vậy cô?”.Cô cười rồi nói: “ Hôm nay là sinh nhật của . tất cả những học sinh của lớp 7a1”.Các bạn vui sướng, đứng lên vỗ tay rồi đồng thanh hô to “WOW”!
5 trang |
Chia sẻ: luyenbuitvga | Lượt xem: 2251 | Lượt tải: 1
Bạn đang xem nội dung tài liệu Một số bì văn mẫu lớp 7, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Bài viết số 1 – Văn 7
Đề: Kể một chuyện vui, buồn hoặc thú vị ở trường.
Tối nào gia đình em cũng ngồi quây quần bên nhau rồi kể cho nhau nghe biết bao nhiêu chuyện vui buồn của mỗi thành viên trong gia đình.Lúc ấy em có dịp kể lại một câu chuyện thú vị ở lớp.Có lẽ câu chuyện này chưa xảy ra ở bất cứ lớp học nào, đó chính là câu chuyện kể về việc tổ chức sinh nhật cho cả lớp!
“Ba mẹ ơi!Tiết hoạt đông ngoài giờ vừa rồi cô giáo chủ nhiệm lớp con dặn mỗi bạn chuẩn bị một món quà.Sau đó mang món quà ấy đến lớp cô sẽ dành cho chúng con một điều bất ngờ, cô giáo chúng con đã nói như vậy đó!Từ hôm đó ngày nào chúng con cũng suy nghĩ đoán ra nhiều lí do vì sao cô lại bảo mang quà vào lớp!
Thế rồi ngày thứ bảy cũng đến, chúng con đã sắp tìm ra câu trả lời.Bạn nào cũng háo hức, nôn nao.Khi cô giáo chủ nhiệm và bạn lớp trưởng mang một chiếc bánh kem, kẹo, trái cây va có cả nước ngọt nữa.Thấy chiếc bánh kem, chúng con đoán ra rằng đây là một buổi tiệc sinh nhật nhưng chưa biết là của ai trong lớp.Chúng con đã cử bạn Hưng đại diện cho cả lớp hỏi cô: “Cô ơi hôm nay là sinh nhật của bạn nào mà cô lại bí mật không cho tụi em biết trước vậy cô?”.Cô cười rồi nói: “ Hôm nay là sinh nhật của …. tất cả những học sinh của lớp 7a1”.Các bạn vui sướng, đứng lên vỗ tay rồi đồng thanh hô to “WOW”!
Để mở đầu cho buổi tiệc là bài hát do bạn Hà My trình bày, bạn ấy là giọng ca vàng của lớp con đó ba mẹ.Trong lúc đó cô nhờ hai bạn nam mang lên một cái bàn.Cô gọi đó chính là “chiếc bàn sinh nhật”.Chúng con lần lượt mang những món quà mà mình đã chuẩn bị đặt lên bàn rồi quay về chỗ.Cô bắt giọng bài Happy Birthday, chúng con vừa hát vừa vỗ tay theo nhịp lúc hát xong chúng con cùng hô to “Chúc mừng sinh nhật những con Rồng lớp 7a1”.Cô đứng giữa lớp và gửi những lời chúc tốt đẹp nhất, cô nói: “Các con phải cố gắng học tập, vâng lời thầy cô, cha mẹ để đạt thêm nhiều thành tích học tập xuất sắc!Nhớ là giữ sức khoẻ, ăn uống điều độ để có sức mà học nhé!”.Bạn P.Nguyên thay mặt cho cả lớp cảm ơn cô và chúc: “Trước hết chúng em xin cảm ơn cô, bữa tiệc hôm nay tuy không lớn nhưng nó đủ để em hiểu tình cản của cô dành cho chúng em như thế nào!Em cũng chúc cô sẽ luôn có nhiều sức khoẻ để giảng dạy tốt!Chúng em yêu cô nhiều lắm!”
Cô cảm ơn cả lớp rồi chia bánh kẹo và trái cây cho từng bạn.Thế rồi phần mong đợi nhất đã đến, chúng con được chọn một món quà bất kì trên chiếc bàn sinh nhật nhưng không phải là món quà mà mình đã mang vào.Lần lượt từng bạn lên chọn món quà cho mình.Đến lượt con,con bước lên trên ngắm nghía một hồi, vì con thấy món nào cũng đẹp cả, cuối cùng con chọn món quà màu hồng được bao bìa rất đẹp!
Trần Tâm Nhi – 7A1
THCS Chu Văn An – Tây Ninh
Bài viết số 1 – Văn 7
ĐỀ: Kể cho bố mẹ nghe một câu chuyện lí thú (hoặc cảm động, hoặc buồn cười, …), mà em đã gặp ở trường
Sau buổi cơm chiều thân mật, gia đình em cùng xem TV, em chợt nhớ ra một câu chuyện buồn cười ở trường .Ngày khai giảng năm học vừa qua có một câu chuyện cười mà em sẽ nhớ mãi trong ký ức học trò của mình đó chính là chuyện : “ Nhận nhầm lớp học”.Thế rồi em quyết định sẽ kẻ cho cả nhà nghe câu chuyện ấy!
“ Hôm khai giảng năm học, đúng bảy giờ Ban giám hiệu nhà trường triệu tập tất cả các giáo viên trong trường để họp mặt và phổ biến về một số thông báo đầu năm như về vị trí phòng học của các lớp, lịch khai giảng chính thức, … Khi nghe thấy tiếng loa phát thanh của trường báo là đã có những thông báo mới, vì mải lo kể cho nhau nghe về kì nghỉ hè của mỗi đứa nên chúng con cứ chần chừ mãi mới đi tìm thông báo.Lúc đó, chúng con vừa đi vừa tranh thủ kể chuyện tiếp!Một lúc sau chúng con mới tìm ra được thông báo, đúng lúc đó tiếng trống trường vang lên báo hiệu giờ vào lớp.Từng nhóm học sinh đi về phía phòng học của mình rất nhanh.Chúng con nhìn nhau lo lắng, con và các bạn xem thật nhanh thông báo rồi chạy về lớp, thí ra đó chính là thông báo về lớp học của các học sinh.Vừa đi vừa chạy và hỏi nhau về lớp của từng bạn.Bỗng nhiên tất cả đứng sững lại rồi cũng quên mất lớp của mình.Không còn thời gian để quay lại mà xem thông báo nữa nên chúng con nhất trí với nhau rằng : thấy lớp nào trống chỗ thì đó chính là chỗ của mình.Cuối cùng thấy có lớp vẫn còn thiếu một vài chỗ ngồi.Vậy là bọn con cùng vào lớp đó!
Cả lớp đang lao xao,ồn ào thì bất chợt cô giáo chủ nhiệm bước vào lớp.Cô nghiêm khắc nhìn cả lớp khiến chúng con thoáng giật mình.Cô chủ nhiệm bước lên bục giảng rồi lấy ra danh sách lớp và bắt đầu điểm danh.Cô đọc hết cả danh sách lớp nhưng chẳng thấy tên chúng con đâu.Chúng con mặt tái mét và hình như đứa nào cũng hiểu là mình đã nhầm lớp.Con thay mặt cả nhóm lấy hết can đảm rồi đứng lên thưa với cô: “Thưa cô, chúng em xin lỗi ạ!Chúng em đã vào nhầm lớp rồi!Chúng em xin rút kinh nghiệm lần sau!”.Có lẽ lúc ấy trông chúng con đáng thương quá nên cô giáo hạ giọng động viên chúng con để chúng con đỡ lo lắng: “ Nhầm lẫn là chuyện bình thường thôi các em ạ.Nhưng lần sau các em phải chú ý cẩn thận hơn đó!”
Chúng con gượng cười, cái cười méo lệch, vì vừa buồn cười vừa xấu hổ lo lắng.Chúng con cúi đầu chào cô rồi bước đi.Đúng lúc đó, em thấy cô giáo chủ nhiệm của mình cũng đang đi tìm chúng em.Cô nói: “ Lúc nãy cô lên lớp điểm danh nhưng không thấy các em, bây giờ thì mau về lớp với cô để cô còn sinh hoạt với cả lớp nữa!
Buổi gặp mặt đầu tiên của năm học mới đã kết thúc, các bạn trong lớp hỏi bọn con rằng: “Bọn mình nghe nói rằng các cậu vì mải mê nói chuyện mà vào nhầm lớp à!”.Con cười nhưng trong lòng xấu hổ vô cùng chỉ vì ham nói chuyện mà chúng con đã vào nhầm lớp khiến cả lớp trêu cười!”
Nghe xong câu chuyện em kể ba mẹ nói: “ Câu chuyện của con làm ba mẹ cười đến phát khóc , khóc vì tội nghiệp con, còn cười vì con đi nhầm lớp mà lại với lí do là mải mê nói chuyện!”.Mẹ thì khuyên em: “Từ nay, con phải cố gắng là một học sinh gương mẫu,học giỏi để đạt nhiều thành tích mẹ hy vọng những thành tích của con sẽ làm mọi ngường quên câu chuyện hôm ấy!”.Theo lời khuyên của mẹ em sẽ cố gắng học tập, vâng lời thầy cô để mãi là con ngoan, trò giỏi của ba mẹ và thầy cô!
Nguyễn Thị Thuý Vy - Lớp: 7A1
THCS Chu Văn An – Tây Ninh
Bài viết số 1 – Văn 7
ĐỀ BÀI: Kể cho bố mẹ nghe về một chuyện lí thú( hoặc cảm động, hoặc buồn cười,..) mà em đã gặp ở trường.
Buổi tối hôm ấy, gia đình em cùng quây quần bên nhauđể chia sẻ cho nhau nghe về những chuyện thường ngày. Em đã kể cho Ba, Mẹ nghe về một chuyện cảm động ở trường xảy ra trong lớp. Câu chuện như thế này:
Một buổi sáng đẹp trời, khi chúng em đang say sưa với tiết học Toán của cô chủ nhiệm đầy niềm vui và lý thú, bổng tiếng chuông điện thoại của cô vang lên. Cô nhấc máy trả lời và sau đó, cô bảo, là có phụ huynh bạn Nam muốn gặp bạn ấy. Thế là cô cho phép Nam xuống phòng truyền thống để gặp dì của bạn ấy. Rồi cả lớp lại tiếp tục chăm chú nghe cô giảng bài. Từng giờ,từng giờ đồng hồ trôi qua vẫn chưa thấy bạn Nam lên lớp, cô và các bạn lo lắng, không biết có chuyện gì xảy ra không. Rồi cả lớp vẫn tiếp tục chờ. . . Bỗng có một người phụ nữ dắt một cậu học sinh tiến vào lớp. “Đó là Nam kìa !”,Tiếng mấy bạn vang lên. Còn người phụ nữ kia không biết là ai mà sao thấy Nam vừa đi, vừa khóc. Cô Giáo thấy thế liền mời Nam và người phụ nữ đó vào. Sau một hồi tiếp chuyện,thì mới biết người phụ nữ ấy là Dì của Nam đến để báo tin là mẹ Namđã qua đời do tai nạn giao thông. Nghe được tin này, cả lớp ai nấy cũng xịu mặt, đâu đó ở phía sau lớp có tiếng khóc cất lên, chỉ trong giây lát,cả lớp đều thút thít. Nhà của Nam ởcách xa đây lắm, hoàn cảnh gia đình thì khó khăn, Bố Nam mất sớm, Mẹ Nam phải đi làm kiếm tiền để nuôi Namăn học. Vậy mà bây giờ, mẹ Namđã ra đi vào cõi vĩnh hằng, để lại trên đời này một mình Nam biết sống ra sao?. . .
Càng nghe câu chuyện,tiếng khóc của các bạn càng to hơn, cả cô cũng không kiềm nổi nước mắt của mình. Nam trước giờ là một người ít nói,khó ai chia sẻ được với bạn đó,nhưng Nam học giỏi và rất tốt bụng. Không ngờ, hoàn cảnh của Nam lại như thế này. Cả lớp không ai dám tin vào sự thật này cả cô giáo cũng vậy. Chúng em quá bất ngờ trước nỗi bất hạnh đó. Dì Nam đến trường để xin cho Nam nghỉhọc, vì Nam sẽ được chuyển xuống ở chung với bà ngoại. Vậy là chúng em không gặp được Nam nữa sao?,không được học chung với Nam nữa sao?. Điều đó quá tàn nhẫnđối với chúng em, và đặt biệt là Nam sẽ rời xa các ban mãi mãi. Thếlà mấy đứa bạn thân đem quà bánh lên cho Nam và bảo: “ Về trường mới Cậu ráng học nhé! Tụi tớ sẽ nhớ Cậu nhiều lắm đó!”. Cả Cô giáo cũng tặng Nam một món quà nhỏ để làm kỷ niệm. Tay Nam vừa cầm, nước mắt của Nam tuôn rơi. Bỗng Dì Nam bảo: “ Thôi, chia tay với các bạn nhiêu đó được rồi,ta về nhé!”. Nam vẫy tay chào các bạn và nói: “ Tạm biệt các bạn,Nam đi nha!”. Tiếng khóc mỗi lúc một to dần,to dần. Cả lớp luyến tiếc khi nhìn Nam rời xa. Ra về,ai cũng buồn và xót xa cho hoàn cảnh của Nam.
Kể xong em mới biết nước mắt của mình đã chảy ra từkhi nào không biết, Ba, Mẹ em cũng thế,đều xúc động và thương tiếc cho hoàn cảnh đáng thương ấy. Qua câu chuyện trên, chúng ta rút ra được một bài học qúi gía là: để không ai phải gặp trường hợp xót xa như của bạn Nam, chúng ta phải luôn chấp hành tốt luật giao thông đường bộ, bảo vệ cho mình và cho người khác. Đồng thời luôn biết thương yêu ,đùm bọc những người thân trong gia đình.
TRẦN TÂM NHƯ - Lớp: 7A1
THCS Chu Văn An – Tây Ninh
Bài viết số 1 – Văn 7
ĐỀ BÀI: Kể cho bố mẹ nghe về một chuyện lí thú( hoặc cảm động, hoặc buồn cười,..) mà em đã gặp ở trường.
Buoåi chieàu caû gia ñình em ngoài beân nhau troø chuyeän. Em keå cho ba meï nghe veà buoåi leã töïu tröôøng hoâm nay.
Saùng nay tröôøng con toå chöùc leã khai giaûng thaät trang troïng, saân tröôøng roän raõ tieáng cöôøi vui cuûa caùc baïn hoïc sinh trong nhöõng boä ñoàng phuïc môùi tinh, goïn gaøng. Maøu côø, maøu bong boùng bay röïc rôõ caû saân tröôøng.
Tieáng troáng ñoäi giuïc giaõ baét ñaàu cho buoåi leã, nghi thöùc chaøo côø thaät nghieâm trang, taát caû ñoàng loaït haùt vang baøi Quoác ca, maét höôùng theo laù côø toå quoác töø töø ñöôïc keùo leân cao. Sau leã chaøo côø, taát caû cuøng ngoài xuoáng taïi vò trí cuûa mình, nghe thaày hieäu tröôûng nhaän xeùt veà buoåi chaøo côø hoâm nay.Thaày trònh troïng böôùc leân buïc ñoïc dieãn vaên baùo caùo thaønh tích trong naêm hoïc vöùa qua maø nhaø tröôøng ñaõ ñaït ñöôïc, qua ñoù nhaéc nhôû chuùng con trong naêm hoïc môùi phaûi ra söùc phaán ñaáu hoïc taäp, töï reøn luyeän ñaïo ñöùc ñeå xöùng ñaùng laø con ngoan troø gioûi vaø laø chaùu ngoan Baùc Hoà.
Con thaät khaâm phuïc taám göông hoïc toát cuûa caùc baïn coù hoaøn caûnh khoù khaên ñaõ vöôït qua chính mình ñeå ñöôïc nhö ngaøy hoâm nay vaø ñaõ ñöôïc thaày trao quaø vaø tuyeân döông tröôùc toaøn theå ñoâng ñaûo hoïc sinh cuûa caùc khoái.
Sau buoåi leã laø chöông trình vaên ngheä vaø troø chôi thaät boå ích, thu huùt ñoâng ñaûo caùc baïn tham gia, con cuõng laø moät coå ñoäng vieân.
Qua buoåi leã töïu tröôøng thaät trang troïng vaø vui töôi laøm cho con thaáy thaät caûm ñoäng, gaén boù vôùi ngoâi tröôøng hôn, thaáy mình ñaõ tröôûng thaønh vaø cuõng ñaõ leân moät lôùp môùi.
- Con xin höùa vôùi cha meï seõ hoïc thaät gioûi, ngoan ngoaõn ñeå ñeàn ñaùp coâng ôn cuûa cha meï.
Con seõ luoân khaéc ghi hình aûnh buoåi leã töïu tröôøng ñaày trang troïng vaø vui töôi naøy.
Meï em baûo:
- Con ñuùng laø moät thieân thaàn ngoan vaø ñaùng yeâu cuûa cha meï.
TEÂN: LEÂ HUYØNH MYÕ UYEÂN
LÔÙP: 7a1- TRÖÔØNG: THCS CHU VAÊN AN
ĐỀ BÀI: Kể cho bố mẹ nghe về một chuyện lí thú( hoặc cảm động, hoặc buồn cười,..) mà em đã gặp ở trường.
Bài làm
Vừa đi học về, em đã kể cho mẹ nghe về một chuyện cảm động đã xảy ra ở lớp sáng nay. Đó là câu chuyện cô Tùng: giáo viên dạy văn lớp em chuyển sang trường khác.
Câu chuyện xảy ra như sau:
Lớp tụi con học môn văn tiết đầu do cô Tùng dạy. Hôm nay cô đến lớp hơi muộn so với những hôm khác, con thấy mắt cô đỏ hoe dường như cô vừa mới khóc. Cô bước lên bục, tiến đến bàn giáo viên và ngồi xuống, ánh mắt cô nhìn xung quanh lớp học. Một lúc sau, cô đứng dậy, tuyên bố với chúng con rằng cô phải chuyển đến trường khác không được day chúng con nữa. Cô nói vừa dứt câu, đâu đó trong lớp có một vài bạn thốt lên : “Tại sao lại có chuyện như vậy cơ chứ, sao cô không ở lại dạy chúng em nữa hả cô? ”, cô quay lưng đi để dấu đi những giọt nước mắt đang chảy dài nơi khoé mắt. nhỏ bạn ngồi gần con bỗng bật khóc thành tiếng, trong nước mắt bạn ấy nói: “Con không muốn cô đi đâu, cô đừng đi nhen cô, cô ở lại dạy chúng con nha cô!” Vài bạn khác chạy lên bục, nắm lấy tay cô, thay cho lời an ủi, động viên cô đừng khóc nữa. Lúc đó lớp con chìm trong không gian buồn thảm xen lẫn tiếng khóc của đám bạn. Sau hồi lâu, cô lau nước mắt rồi mỉm cười với tụi con và nói: “Thôi các em ạ, dù gì thì chúng ta cũng không được gần nhau sau này nữa, vì vậy chúng ta hãy cười lên nhé các em!” Cả lớp chúng con cùng cười lau đi những giọt nước mắt và đồng thanh trả lời: “Vâng ạ!” thật rõ to. Cô bắt đầu viết tựa bài lên bảng, tay cô run run, nhưng cô vẫn cố kìm lại để những giọt nước mắt đừng rơi. Tụi con học được nửa bài thì bỗng tiếng trống vang lên “tùng” báo đến tiết học thứ hai. Đến lúc này, lớp học bỗng yên lặng lạ thường, cô trò chỉ nhìn nhau không nói nên lời. cô đứng dậy và nói: “ Dù cô rời xa mái trường THCS Chu Văn An này và tất cả các em nhưng cô vẫn luôn nhớ những kỉ niệm đẹp về ngôi trường này và tất cả các em, tất cả học sinh lớp 7A1 này!” Nói xong cô bước đi ngay không để chúng con nhìn thấy những giọt nước mắt đang rơi của cô. Mấy đứa bạn của con lại bật khóc thút thít. Tuy cô không dạy chúng con nữa nhưng tình cảm của tụi con không bao giờ phai nhoà.
Kể xong câu chuyện mẹ em cũng cảm động vô cùng. Mẹ bảo: “ Con hãy giữ lấy và trân trọng tình cảm thiêng liêng này, con nhé!” trong thâm tâm con bây giờ sẽ ghi nhớ mãi cái tình cảm cô trò cao quý này.
TRƯỜNG: THCS CHU VĂN AN
LỚP :7A1 - Trần Phan Khả Vy
GVHD: Phạm thị Trung Sơn - Chu Văn An – Tây Ninh
File đính kèm:
- Bai viet so 1 Van 7.doc